Tần Phàm không lựa chọn hủy hoại Yêu Hỏa Diễm Liên mà chỉ dùng kéo dài thời gian, điều này làm cho hắn có chút mừng thầm. Dù sao đi nữa hắn cho rằng Tần Phàm chỉ là cá trong chậu, sớm muộn cũng rơi trong tay hắn, chỉ cần hắn thu thập đầy đủ Yêu Hỏa Diễm Liên trong tay là tốt nhất.
Thế nhưng ngay khi hắn vừa tiếp được cánh hoa Yêu Hỏa Diễm Liên trong tay, một thân ảnh màu xám đúng lúc này dùng tốc độ cực nhanh xuất hiện trong đám mây.
- Nhân loại đáng hận, nạp mạng đi!
Ngay sau đó, một thanh âm tràn ngập giận dữ từ xa truyền đến…
- Người này hẳn là Thiên Ưng lão nhân!
Tần Phàm vừa rơi xuống dưới, nhìn thấy thân ảnh màu xám phóng nhanh về hướng La gia lão giả, trên mặt hiện lên ý cười mưu kế thực hiện thành công.
Quả nhiên đúng như suy nghĩ của hắn, Thiên Ưng lão nhân thập phần xem trong Yêu Hỏa Diễm Liên, vừa nhìn thấy La gia lão giả cầm lấy cánh hoa đã lập tức giận dữ.
Mà La gia lão giả chứng kiến thân ảnh màu xám đang lao nhanh về phía mình, không nhịn được nhất thời thay đổi sắc mặt, hắn có thể cảm giác thân ảnh có bộ dáng nửa người nửa ưng kia có được thực lực thất kiếp bán thần, thậm chí còn cao hơn hắn một bậc.
Ban đầu hắn còn có chút không rõ vì sao Thiên Ưng lão nhân vừa nhìn thấy mình đã trực tiếp muốn động thủ, khi chứng kiến ý cười trên mặt Tần Phàm, lúc này hắn mới chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3089994/chuong-1347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.