- Người không phạm ta ta không phạm người, Tân thiếu gia nếu như vô tâm cùng ta kết thù kết oán, ta tự nhiên sẽ không so đo.
Tần Phàm chỉ là nhàn nhạt nói ra.
Trên thực tế ngày đó một quyền kia của Tân Vô Kỵ chỉ dùng tám phần lực lượng, xem như lưu tình rồi. Mà bởi vì hiện tại hắn đã đắc tội tam đại gia tộc trong Bạch Mông Thành cùng Hoàng Hôn Thành, tự nhiên không muốn lại kiếm thêm một cường địch.
- Hừ, may mắn lão Đại ta không có việc gì, nếu không ta sẽ không bỏ qua ngươi!
Mà Tiểu Chiến bên cạnh hắn thì thầm hừ một tiếng, trừng mắt nhìn Tân Vô Kỵ bất mãn nói.
- Ha ha, tốt. Tần huynh ngươi là sảng khoái, còn có vị Chiến huynh này, lúc này Tân Vô Kỵ ta hướng hai vị nói lời xin lỗi, ngày sau có cơ hội nhất định sẽ nâng chén trò chuyện một phen.
Nghe vậy, sắc mặt Tân Vô Kỵ hơi có chút xấu hổ, nhưng rất nhanh cười lớn nói.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, ngũ kiếp Bán Thần tự mình nói xin lỗi, mặt mũi này đã khá lớn rồi.
- Ha ha tốt, vậy ta đi trước, có cơ hội gặp lại.
Nói xong Tân Vô Kỵ này cười cười che dấu mình có chút xấu hổ. Sau đó liền rất nhanh mang theo Tân gia tộc nhân của hắn rời đi.
Mà lúc này cũng không có ít người mắt thấy một màn này, đều lộ ra kinh ngạc không thôi. Phải biết rằng dù Tần Phàm cường như thế nào, cũng chỉ là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3089620/chuong-1161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.