Tiểu Chiến vui vẻ nói ra, hắn cầm gai nhọn trong tay chơi một chút, lại bỗng nhiên nói ra:
- Đúng rồi lão đại, trước đó vài ngày không phải chúng ta ở bên ngoài được một cây cung sao? Ngươi cho ta xem một chút coi có thích hợp hay không.
- Ồ? Ngươi muốn coi cây gai nhọn này như mũi tên bắn đi ra ngoài sao?
Tần Phàm trước là nao nao, sau đó liền đem cự cung tản ra màu đen sáng bóng từ trong Trữ Vật Giới Chỉ kia ra, thử kéo một phát, sau đó giao cho Tiểu Chiến. Cây cự cung này là lúc trước ở trong thiên điện của Viễn Cổ di chỉ đoạt được, cùng một chỗ đạt được còn có quyển trục màu bạc cùng một khối Thạch Đầu màu trắng, ba dạng đồ vật này hắn còn không có nhìn kỹ qua.
Mà lúc này lấy cự cung ra xem xét, hắn cũng không biết nó làm bằng chất liệu gì, nhưng xem tinh quang sáng chói, trong đó ẩn chứa sự dẻo dai cực lớn, dây cung trong suốt, càng cho người một cảm giác vô kiên bất tồi. Tóm lại, cái cự cung này xem thập phần bất phàm, bất quá giao cho Tiểu Chiến, Tần Phàm ngược lại là không có gì không bỏ được, dù sao hắn cũng không cần, thực lực Tiểu Chiến gia tăng chẳng khác nào thực lực của hắn gia tăng lên.
Tiểu Chiến cũng không khách khí, nhận lấy cự cung nhẹ nhàng kéo một phát, dĩ nhiên là cơ hồ đem cự cung tính bền dẻo rất mạnh này kéo căng rồi, sau đó buông lỏng dây cung, ông ông ông… toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3089619/chuong-1160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.