- KIm trưởng lão, ngươi xem trận quyết đấu này như thế nào?
Mà trên gác cao Thần Điện, DƯơng trưởng lão nhìn tình thế dưới chiến trường, lúc này hắn vuốt râu dài, mỉm cười hướng về phía KIm Thượng hỏi.
- Sa Vũ đã tiến vào đỉnh Thiên Cơ được năm năm, một thân kình khí đã vô cùng ngưng thực, hơn nữa cảm ngộ nguyên khí thiên địa đã gần đạt đến Võ Tôn. Thậm chí có thể sử dụng nguyên khí tinh khiết trong phạm vi nhỏ để ngăn địch rồi. Tuy biểu hiện của TẦn Phàm vô cùng tốt nhưng dù sao thì hắn cũng chỉ tiến vào thánh địa Chân Vũ được nửa năm mà thôi, cũng chưa tiến vào đỉnh Thiên CƠ nên tuy thực lực hắn không kém nhưng so với Sa Vũ chỉ sợ vẫn kém hơn một chút.
KIm Thượng nhíu nhíu mày, đáp.
- Sát khí của Sa Vũ hiện giờ rất nặng, nếu hắn thắng thì Tần Phàm khó mà giữ được tính mạng. Hi vọng nếu Tần Phàm thua trận thì Thánh Tôn có thể ra tay cứu hắn một mạng a.
Kim Thượng âm thầm suy nghĩ, thật sự hắn rất coi trọng Tần Phàm, hơn nữa các vị Thánh Tôn cũng như thế.
Đã rất lâu rồi không có nhân vật nào như Tần Phàm xuất hiện trên thánh địa. 18 tuổi, tiến vào thánh địa Chân Vũ được nửa năm đã tiến nhập cảnh giới Linh Vũ SƯ đỉnh phong, quả thực nghe mà rợn cả người. Có thể tưởng tượng tiền đồ võ học của hắn nhất định vô cùng sáng ngời, nếu để hắn chết sớm thì quả thật quá đáng tiếc.
Ít nhất hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088250/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.