Thật sự thì hắn không có được Thập trọng hoàn mỹ Nguyên võ giáp như Viên Cảnh Thiên, trên thực thế Nguyên vũ giáp của hắn cũng chỉ là bát trọng mà thôi, hơn nữa bình thường cũng không sử dụng vì thể phách của hắn so với Nguyên võ giáp này thì cường hãn hơn nhiều.
Viên Cảnh Thiên cho rằng phòng ngự của Tần Phàm là dựa vào Huyền Vũ chi khí bên ngoài, như vậy thì hắn thập phần sai lầm rồi. TRải qua ba khỏa ma chủng cải tiến, lại phục dụng Thái Hợp Luyện Thể Đan thì phòng ngự thể phách của Tần Phàm so với Huyền Vũ chi khí thậm chí còn mạnh hơn.
Tần Phàm tự tin đối với cường độ công kích của Viên Cảnh Thiên vừa rồi thì cho dù có đánh bao nhiêu lần cũng chưa chắc tạo thành tổn thương lớn cho hắn.
- Tần Phàm, chết đi!
Viên CẢnh Thiên thấy Tần Phàm thụ một kích của mình, không khỏi âm thầm nhe răng ra cười, tựa hồ khôi phục một ít khí phách tự tin, dưới chân đạp mạnh, cả người kích xạ về phía Tần Phàm.
Lúc này, kình khí màu vàng đất ngưng tụ trên trọng kiếm của hắn đã vô cùng hùng hậu. CÓ thể nhìn ra được một kiếm này dày đặc nguyên khí hệ thổ, so với vừa rồi thì lực công kích tăng lên không ít.
Tần Phàm giương mắt nhìn thoáng về phía trước, hắn có thể phát hiện mỗi một bước Viên CẢnh Thiên này đều lưu lại dấu chân nhẹ nhàng trên mặt đất, nhưng dấu chân kia có thể ngưng lại mà không tiêu tán, vì thế mà hắn biết rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088225/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.