Tòa cổ thành này đường lớn nhỏ giăng khắp nơi. Khắp nơi đều là tường đổ ngói tan, nhưng những kiến trúc này thoạt nhìn dùng tài liệu không tệ, không biết trải qua bao nhiêu năm vẫn có thể lờ mờ nhìn đủ hết kiến trúc.
Mà Tần Phàm lần đầu tiên vào tòa thành trì này, đi tới đi tới, giống như đang quấy rầy giấc nghỉ của tòa thành vậy. Chậm rãi, hắn rốt cục bắt đầu nghe được một ít tiếng vang nhỏ từ góc thành trì truyền ra, bất qua so với bên ngoài thi những âm thanh này vẫn không đáng kể.
Đi trong một hành lang nhỏ hẹp, Tần Phàm chỉ có thể nghe được tiếng bước chân rất nhỏ của mình, hắn cảm thấy không khí bốn phía cho chút trầm trọng, có chút áp lực, tựa hồ vách tường hai bên như muốn áp bách tới vậy.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên trời, cũng lộ ra một mảnh ảm đạm, tựa hồ như muốn sụp xuống vậy.
- Hoàn cảnh như vậy là muốn khảo nghiệm tâm tính người tham chiến sao?
Tần Phàm lúc này trong lòng hơi ngâm, Thần Điện kiến tạo ra một hoàn cảnh chiến trường như vậy tựa hồ là có dụng ý khác.
Nếu như tu vị tâm cảnh không đủ, dưới hoản cảnh như vậy sẽ cảm thấy thập phần áp lực, tâm tình dao động, không cách nào phát huy ra được toàn bộ thực lực.
Đương nhiên, trải qua nhiều lần trắc trở, tu vị tâm tính của Tần Phàm hiện giờ đã rất cao, thậm chí có thể so với một ít Võ Tôn rồi. Hơn nữa hắn còn từng đến cả nơi ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088204/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.