Tòa thị trấn nhỏ này vẫn phồn hoa như ngày xưa, người đến người đi, ngựa xe như nước, cực kỳ hối hả.
Lúc này bởi vì đã là thời gian vào đêm, cho nên ánh đèn rực rỡ mới lên, ở dưới ngọn đèn chiếu xuống, đường cái, kiến trúc do đá xanh làm thành kia trở nên mông lung, cảnh tượng này thật có một phong vị khác.
Đang đi tới, đột nhiên Tần Phàm phát hiện trên quảng trường phía trước rậm rạp chằng chịt đầy người, mà những người này tựa hồ cũng là vây quanh một người trong sân rộng.
- Phía trước phát sinh sự tình gì vậy?
Tần Phàm cũng không khỏi có chút tò mò, nhưng đám người cách trở, hắn xem không vào được.
- Hắc hắc, bên trong có người phát luyện dược miễn phí, những mạo hiểm giả này tự nhiên là chạy tối lấy rồi.
Lúc này thanh âm của Cổ Mặc truyền đến nói ra.
- Miễn phí đưa tặng luyện dược? Lại có Luyện dược sư nguyện ý làm chuyện này sao?
Tần Phàm không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Luyện dược sư cơ bản đều là một ít nhân vật ngạo khí, giống như hắn cũng đã xem như rất bình dị gần gũi rồi, càng đừng nghĩ có luyện dược sư làm chuyện miễn phí tặng dược ạo hiểm giả rồi.
- Hắc hắc, người nọ ngược lại là từng có tiếp xúc với ngươi.
Cổ Mặc khẽ cười nói:
- Chỉ là ngươi cũng rất khó tưởng tượng đến là ai.
- Là ai?
Tần Phàm càng thêm hiếu kỳ, mà đúng lúc này, một ít mạo hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087848/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.