Hắn đồng dạng cũng không lo lắng Hồng Mục Chiến Trư này sẽ thương tổn tới mình, bởi vì tiểu gia hỏa này thật sự là rất giống người, biểu lộ thập phần sinh động, biểu lộ mừng rỡ khi nhìn thấy mình kia, giống như là tiểu hài tử nhìn thấy thân nhân xa cách từ lâu.
Hơn nữa lui thêm một bước mà nói, cho dù Hồng Mục Chiến Trư này không nhớ ân tình năm đó, Tần Phàm tự bảo vệ mình vẫn phải có.
Đến gần nó, Tần Phàm phát hiện tiểu gia hỏa này so với năm đó thì cao lớn thêm vài lần, hơn hai năm trước bọn hắn vẫn là cao không sai biệt lắm, nhưng hôm nay Tần Phàm phải ngẩng đầu lên mới có thể cùng nó đối mặt.
Năm đó kim mao của Hồng Mục Chiến Trư này vẫn chỉ có một ít, hơn nữa không quá rõ ràng, nhưng hôm nay lại sáng bóng, lộ ra uy vũ không thôi, thậm chí đã ẩn ẩn có một ít hoàng giả chi khí rồi.
- Xem ra tiểu gia hỏa này ngoại trừ ta cho nó Long Tuyền hoàn ra, còn có một ít kỳ ngộ khác.
Trong tâm Tần Phàm thầm suy nghĩ nói, vì vậy hắn ngẩng đầu lên, mỉm cười nhìn Hồng Mục Chiến Trư nói:
- Ngươi còn nhớ ta không?
Tuy Hồng Mục Chiến Trư này không biết nói chuyện, nhưng mà linh trí cực cao, nghe thấy Tần Phàm hỏi, vội vàng nhẹ gật đầu, sau đó còn hạ thấp thân thể, ghé vào trước mặt Tần Phàm, dùng mặt của mình đi cọ thân thể Tần Phàm, đối với Tần Phàm lộ ra thập phần thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087846/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.