Bất quá hắn cũng biết ở phía sau nói cái gì đều là phí công, cũng lười tốn nước miếng, chỉ là nhân cơ hội khôi phục võ khí, tùy thời chuẩn bị chiến đấu.
- Oa, một tiểu muội muội thật đẹp, cái khuôn mặt này, cái dáng người này, chậc chậc, chúng ta thật có phúc.
Một Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc hai mắt híp lại, lúc này liếm liếm bờ môi, có chút hèn mọn bỉ ổi nói. Rõ ràng đối với Thái Ngọc nổi lên hứng thú, nhưng mà đối với lời nàng nói tự động không để ý đến.
- Ha ha, đúng vậy, tiểu muội muội, không cần phải gấp gáp, dù sao ngươi rất nhanh cũng là của ta rồi, như vậy những con mồi này cũng không phải là của chúng ta sao?
Một Đại Hán khác trên mặt có một vết đao thì cười to nói.
- Các ngươi...
Thái Ngọc lập tức bị những ngôn ngữ hạ lưu này làm tức giận đến khuôn mặt đỏ bừng, nhưng mà tăng thêm một tia phong tình, để cho Triêu Thánh giả Đại Khôn quốc đối diện cười đến càng thêm sảng khoái.
- Người Đại Khôn quốc các ngươi là bộ dạng đức hạnh này sao?
Lúc này Tần Phàm khinh thường nhếch miệng, lạnh lùng nói.
- Ha ha, tiểu tử ngươi rất không tồi, có đảm lược! Bất quá ngươi nói cũng đúng, tác phong của Đại Khôn quốc chúng ta chính là như vậy, ai mạnh thì làm chủ, ai mạnh thì có tiền tài, mỹ nữ! Nếu như ngươi không đủ cường đại, như vậy nữ nhân bên cạnh ngươi tự nhiên chính là của chúng ta!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087680/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.