Thấy đầu lĩnh mới lại chết, lúc này đàn sói không đầu, những Thanh Hỏa Lang kia cũng trở nên bó tay bó chân, vòng vây phân tán rất nhiều, càng có một ít Thanh Hỏa Lang bắt đầu muốn chạy trốn.
Đây chính là thời cơ tốt!
Dùng thân thủ của Tần Phàm, nếu như không phải công kích quá dày đặc, hắn căn bản là không cần sợ hãi, vì vậy Lưu Tinh Bộ toàn lực triển khai, tả hữu bôn tập, bắt đầu thu gặt lấy tánh mạng của những Thanh Hỏa Lang kia.
Như thế, huyết chiến không sai biệt lắm hơn nửa canh giờ, lại truy sát một hồi, mặc dù có Hồi Khí Đan ủng hộ, nhưng Tần Phàm và Thái Ngọc đều trở nên mỏi mệt không chịu nổi, trên người riêng phần mình cũng không ít miệng vết thương, phạm vi nửa dặm này để lại hai trăm thi thể Thanh Hỏa Lang.
- Ha ha...
Nhìn xem hơn mười con Thanh Hỏa Lang còn lại bỏ chạy, Tần Phàm cùng Thái Ngọc đều mệt mỏi co quắp ngồi dưới đất, nhìn nhau cười cười.
- Hừ, lần thứ nhất cùng hơn hai trăm đầu Thanh Hỏa Lang solo, ta xem lần này bọn người ca ca còn dám xem thường ta hay không.
Thái Ngọc khẽ hừ một tiếng nói ra, cái mũi tinh xảo tăng lên, rất là đắc ý.
- Ta cũng không dám xem thường ngươi rồi.
Tần Phàm cũng cười nói, vừa rồi Thanh Hỏa Lang chết ở dưới trường tiên của Thái Ngọc, kỳ thật so với hắn giết chết không kém bao nhiêu, đồng thời hắn cũng thập phần bội phục tính quật cường của Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087679/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.