Chương trước
Chương sau
- Tần Tiến, đến chiến!

Chỉ bốn chữ vô cùng đơn giản, chấn động trên diễn võ trường của Tần gia, mỗi một tộc nhân đều bị mấy chữ này làm hấp dẫn, theo ánh mắt Tần Phàm nhìn tới thấy được một bạch y thanh niên lãnh ngạo đi tới.

Tần Tiến! Tần Phàm!

Cả hai người đều đã xuất hiện!

Bọn họ, hiện tại chính là hai người có tiền đồ cùng thiên phú trong giới hậu bối của Nam Phong Tần gia!

Cũng có thể nói, hai người này mới là diễn viên quan trọng nhất trong cuộc tranh tài hôm nay của Tần gia! Cuộc chiến giữa bọn họ cũng chính là cuộc chiến mà trong lòng mọi người mong đợi nhất!

Có lẽ mọi người không biết giữa Tần Phàm cùng Tần Tiến còn có mối thù một chỉ lúc trước, nhưng các tộc nhân cơ hồ đều biết hôm nay hai người này vì một người mà chiến! Một cuộc chiến quan hệ tới đại sự cả đời của mình! Đồng thời bọn họ cũng vì toàn gia tộc mà chiến!

Cuộc chiến này đối với hai người mà nói là cuộc chiến cực kỳ trọng yếu, đối với gia tộc mà nói cũng cực kỳ quan trọng!

Mấy ngàn ánh mắt toàn trường đồng loạt nhìn lên trên người bọn họ!

- Tần Phàm, không thể tưởng được ngươi có thể trưởng thành tới trình độ này!

Dưới đài Tần Tiến dừng bước, hơi ngẩng đầu, nhìn lên thanh y thiếu niên trên đài thản nhiên nói, trên mặt hắn vẫn mang theo vẻ bình tĩnh thong dong, làm đệ nhất nhân trong giới hậu bối của gia tộc, tuy rằng từng thua trên tay Tần Li nhưng một năm này hắn đã tìm về tự tin!

- Bên trong còn có một phần công lao của ngươi.

Tần Phàm lạnh lùng trả lời, trong bất tri bất giác trên người hắn lại hiện lên tia lệ khí. Đối với người đứng dưới đài, hắn thậm chí có cảm giác mình chỉ có thể giết hắn để bình ổn lửa giận trong lòng, hiện giờ người kia đứng trước mặt hắn, lệ khí lập tức liền bị vạch đi ra.

Một chỉ ngày đó hiện giờ vẫn hiện rõ mồn một trước mắt, hắn còn nhớ được lúc đó mình bị khí thế của Tần Tiến ép tới mức phải nửa quỳ xuống đất! Ở ngày nào đó cũng chính là ngày đầu tiên mà hắn buông xuống thế giới này, hắn nhận lấy võ nhục thật lớn, tôn nghiêm quét rác!

Một chỉ kia thậm chí đã tạo thành bóng ma trong nội tâm của hắn.

Nếu không triệt triệt để để đánh ngã Tần Tiến xuống đất, như vậy nội tâm của hắn vĩnh viễn không được giải phóng!

Cho nên cuộc chiến này đối với hắn mà nói chính là cuộc chiến tôn nghiêm!

- Ta đã nói nhất định sẽ trả lại ngươi một sự giáo huấn suốt đời khó quên! Tần Tiến, lên đây đi! Ân oán của chúng ta một lần giải quyết vào hôm nay!

Ánh mắt Tần Phàm nổi lên tơ máu, tối hôm qua luyện hóa hỏa nguyên ma chủng, nguyên lai còn lưu lại một tia lệ khí tiềm ẩn bên trong cơ thể hắn, vào lúc này đột nhiên bạo phát.

Vào lúc này, trên đài cao, Ngô Phong bình thường vẫn trong bộ bạch y như Tần Tiến nhìn vào Tần Phàm trên đài tỷ võ, khóe môi đột nhiên hiện lên một tia đường cong:

- Tần Phàm này thật có thể xem như một trận vận động nóng người cho cuộc chiến giữa ta và Tần Tiến.

- Phong nhi, con?

Ngô Hồng Thiên ở bên cạnh Ngô Phong nghe được lời này, không khỏi ngẩn ra.

- Tần Phàm, đối thủ của Tần Tiến là ta, ngươi muốn cùng hắn một trận chiến trước hết đánh bại ta đi!

Ngô Hồng Thiên còn chưa kịp phản ứng, chợt nghe được thanh âm của Ngô Phong vang lên, tiếp theo thân hình hắn nhảy lên cao hướng đài tỷ võ rơi xuống.

- Phong nhi, đừng!

Lúc này thanh âm của Ngô Hồng Thiên mới từ phía sau truyền đến, nhưng căn bản không kịp ngăn trở!

Vừa rồi khi Tần Uy khiêu chiến Tần Phàm, Tần Trữ giành giải quyết Tần Uy, rồi sau đó tới Tần Phàm giải quyết Tần Trữ, hiện giờ một màn đầy hí kịch kia lại tiếp tục trình diễn!

- Cút!

Ánh mắt Tần Phàm đỏ lên, nhìn lên không rống to một tiếng, sau đó Lưu Tinh Bộ triển khai, trực tiếp phóng tới phương hướng Ngô Phong đáp xuống, nắm tay siết lại trong tay áo, mà Linh Hàn quyền sáo đã xuất hiện, có Linh Hàn quyền sáo, lực công kích của Tần Phàm thậm chí có thể vượt hơn một bậc!

- Oanh!

Nắm tay của Tần Phàm cùng Ngô Phong chạm nhau trên không trung.

Khí thế của Ngô Phong từ trên cao trút xuống, mà khí thế của Tần Phàm lại từ dưới xung thiên, võ khí sáng ngời đồng thời bùng nổ, chói mắt làm người ta không cách nào nhìn vào.

Nhưng kết quả lại khác hẳn!

- Oành!

Chỉ trong nháy mắt thân thể Ngô Phong giống như diều đứt dây trực tiếp bị một quyền của Tần Phàm oanh bay, nặng nề đánh lên thềm đá trên đài cao, máu tươi đỏ bừng nhiễm đầy đất.

- Phong nhi!

Trên đài cao Ngô Hồng Thiên chợt hét to, lập tức rơi xuống bậc thềm, khi nhìn thấy thương thế của Ngô Phong vô cùng đau lòng, trợn mắt nhìn Tần Phàm hét lớn: Truyện được copy tại Truyện FULL

- Tần Phàm tiểu nhi! Nếu con ta có gì không hay xảy ra, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!

- Hừ, Ngô lão nhi, đây rõ ràng là do con của ngươi phá hư quy tắc trước, chính mình từ trên đài cao nhảy đi xuống, bị thương là do hắn gây tội phải chịu tội!

Lúc này Tần Hồng hừ lạnh một tiếng nói:

- Ngươi dám động con ta thử xem!

Lúc này Tần Phàm xem như vì hắn trút giận một hơi, kỳ thật trong tim hắn vẫn còn chưa hoàn toàn hồi phục lại trong nỗi khiếp sợ.

- Hừ, tóm lại Ngô gia chúng ta sẽ không bỏ qua chuyện này!

Ngô Hồng Thiên tự biết mình đuối lý, ôm lấy Ngô Phong vội vàng chạy về gia tộc của mình. Đồng thời trong tim của hắn vẫn hối hận không thôi, đều do mình bình thường quá mức sủng nịch đứa nhỏ này để cho nó dưỡng thành tính cách tự đại như vậy, thật sự là hại nó ah!

Nhìn thấy Ngô Hồng Thiên xám xịt rời đi Tần gia, một đám tộc nhân Tần gia cảm thấy hả lòng hả dạ, đồng thời âm thầm kinh hãi với sự cường hãn của Tần Phàm. Mà tộc nhân có ánh mắt thì nhìn thấy được Ngô Phong bạo phát ra lực lượng ít nhất đã đạt tới ngoài tứ cấp võ sư, hơn nữa khí thế là từ trên cao trút xuống, nhưng còn bị một quyền của Tần Phàm đánh thành trọng thương.

- Tần Phàm này…

Ở trên đài Điền Phong cùng Tiết Trường Phong nhìn nhau, tựa hồ đều nhận thấy được vẻ khiếp sợ thật sâu trong mắt đối phương. Ở một năm trước, bọn họ tận mắt chứng kiến thanh y thiếu niên đột phá tới võ giả cảnh giới, mà chỉ qua hơn một năm thiếu niên kia đã có thể một quyền đem tứ cấp võ sư đánh thành bị thương nặng.

Bọn họ cơ hồ đều có thể đoán trước, ngày sau Tần gia nhất định sẽ xuất hiện một cường giả tuyệt đỉnh.

Sau này bất kể như thế nào đều phải mượn sức Tần gia!

Mà Tần Tiến ở dưới đài nhìn thấy thanh y thiếu niên bộc phát thần uy, lúc này thần sắc rốt cục từ thong dong biến thành cực kỳ ngưng trọng.

- Tần Tiến, lên đây đi! Không còn người nào có thể ngăn cản được cuộc chiến giữa chúng ta!

Trên đài Tần Phàm nhìn chằm chằm Tần Tiến bên dưới, ánh mắt của hắn càng đỏ rực, mà sắc mặt đã bắt đầu có chút dữ tợn khó nhìn.

Lệ khí càng lúc càng ảnh hưởng hắn sâu hơn.

- Tần Phàm, đừng cho là ta sợ ngươi, không sai, hiện tại ta thừa nhận ngươi đã có thể làm đối thủ của ta, nhưng ta đồng dạng sẽ đem ngươi đánh bại! Hôm nay ta thu hồi lời nói ngươi là phế vật rác rưởi, nhưng câu nói Tần Li tiểu thư chỉ thích hợp nhất với ta, ta lập tức liền chứng minh cho ngươi xem!

Tần Tiến nhảy lên đài, hai người đứng đối diện nhìn đối phương đăm đăm.

- Ta vẫn là câu nói lúc trước…Tần Tiến, ngươi không bằng ta!

Thanh âm trầm thấp rít gào như một đầu dã thú từ trong cổ họng Tần Phàm phát ra.

Thân hình hai người đồng thời liền di động với tốc độ cực cao.

- Đến chiến đi!

Không khí cực kỳ nặng nề lan tràn bộc phát trong sân, cuộc chiến làm cho mọi người chờ mong từ lâu rốt cục chính thức bắt đầu!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.