Khi Tần Phàm vững vàng đứng trên đài tỷ võ, mọi người có thể càng nhìn rõ thanh y thiếu niên từng sáng tạo qua kỳ tích kia, chuyện đã qua hơn một năm, nhưng khí thế của hắn hôm nay vẫn trầm ổn như núi, không hề có một tia dao động, lại làm cho người ta căn bản không cách nào nhìn thấy rõ được thực lực của hắn.
- Hiện tại ngươi đã tới cảnh giới gì?
Tần Trữ lạnh lùng hỏi, vừa đang hỏi chuyện thì toàn thân hắn đã giống như đao mang lao ra khỏi vỏ, chẳng khác gì một đầu liệp báo rình rập tùy thời chuẩn bị nhào về phía trước.
- Điều này không quan trọng, nếu như ngươi đã lựa chọn ta làm đối thủ, như vậy ngươi nhất định cảm thấy được ta có thực lực cùng ngươi đối chiến, như vậy là đủ rồi.
Tần Phàm thản nhiên nói, lúc này hắn vẫn không hề cử động, tựa hồ như dù có sóng gió động trời ở phía trước nhưng hắn vẫn sừng sững đứng yên. Trước khi Tần Tiến xuất hiện, hắn không muốn bại lộ thực lực của mình quá nhiều.
- Rốt cục Tần Phàm đã tới cảnh giới gì?
Thật nhiều tộc nhân lúc này cũng đang âm thầm suy đoán thực lực của Tần Phàm.
- Hơn một năm thời gian hắn vừa đột phá võ giả cảnh giới, hiện tại hẳn là võ giả ngũ cấp đi!
Một tộc nhân nói, đối với hắn hơn một năm thời gian vượt qua bốn tiểu cảnh giới đã là việc không thể tưởng tượng. Nhưng khi nghĩ tới là thanh y thiếu niên trên sân đấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087581/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.