Oanh! Ngay sau đó, nắm đấm của Tần Phàm đánh tới trước ngực Võ Giả cửu cấp này, Man ngưu kình hoàn toàn bạo phát ra, trực tiếp phá ngực hắn ra một cái động lớn, huyết nhục bay tứ tung!
Chết!
Tần Phàm quát lạnh một tiếng, hiện giờ lực lượng thể phách cộng thêm võ khí của Võ Giả thất cấp bộc phát ra, coi như là Võ sư có võ giáp cũng chưa chắc chống đỡ được!
Giết một người, thân hình hắn không ngừng, ánh mắt quét qua trong đội ngũ, thân hình nhảy lên, tiếp tục đánh tới mục tiếp kế tiếp.
Bành bành bành bành...
- Ah ah ah ah...
Tần Phàm nhanh chóng xuyên thẳng qua trong đám người, như Sói nhập bầy cừu, những nơi đi qua người ngã ngựa đổ, không ai địch lại nổi! Mới qua một lúc, võ giả chết dưới thiết quyền của hắn đã có hơn mười gần hai mươi rồi!
Cảnh giới võ giả căn bản không phải là đối thủ của hắn! Coi như là Võ Giả cửu cấp cũng không được!
Quần công?
Tần Phàm tuyệt đối không sợ!
Cho dù không có võ giáp bảo hộ, nhưng mũi tên và công kích của những võ giả này căn bản không thể tổn thương được hắn! Mà những võ giả này ở trước mặt hắn, lại không có người nào có thể đỡ nổi!
Hành hạ đến chết!
Hành hạ đến chết tuyệt đối!
Căn bản không phải là chiến đấu cùng cấp bậc! Đây chỉ là Tần Phàm đơn phương đồ sát!
- Quá mạnh mẽ!
Những mạo hiểm giả đoàn ba trợn mắt há hốc mồm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3087515/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.