“Này này, nghe gì chưa? Hôm nay có học sinh mới chuyển đến khối Ngày đó!”
“Gì vậy, sắp hết học kỳ rồi, đến chỉ để kiểm tra cuối kỳ thôi chắc, đáng thương quá đi!”
“Nghe nói rất giỏi, nói không chừng cái vận mệnh be bét vì ai đó của lớp mình có thể thay đổi được đấy!”
“Nói vậy thì chúng ta có hi vọng về buổi khiêu vũ cuối năm rồi ha? Oa, tuyệt quá!”
“Chính xác, vũ hội lần này…”
“Có thể mặc một chiếc váy dài cực đẹp…”
“Ôi, gần đây trời lạnh hình như mình lại mũm mĩm hơn~”
“…”
Kết luận là, chỗ đám con gái tụ tập mãi mãi không hết những tin đồn để tám nhảm. Hơn nữa mỗi lần chuyển đề tài thì đều vô cùng hợp lý, không hề sai sót, giống như một chương trình sẵn có trong máy tính vậy, đã vận hành là rất khó khống chế, liên miên bất tận.
Zero Kiryuu ngồi ở cuối lớp, hoàn toàn miễn nhiễm với đám tiếng ồn kia. Cậu tập trung tinh thần nhìn chằm chằm từng khuôn mặt với biểu cảm khác nhau đang qua lại ở lối vào.
Ngoài cửa, cũng một đôi mắt tím nhạt lạnh băng, chỉ có khóe môi tươi cười hòa hoãn là khác biệt. Dây lắc màu vàng buộc quanh những sợi tóc bạch kim khẽ rung lên theo mỗi bước chân, phát ra tiếng chuông lanh lảnh khiến cả người hắn càng có vẻ dịu dàng.
Song sinh cảm ứng được nhau, thực dễ để hai bên phát hiện sự tồn tại của đối phương. Zero Kiryuu đứng bật dậy, tầm mắt đập thẳng vào một cặp mắt y hệt vừa mới đẩy cửa vào.
“Em đã trở lại, Zero.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vi-quan-co/197198/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.