Chương trước
Chương sau

- Đại Thiếu, trăm năm Thú triều này không giống trăm vạn yêu thú công thành. Trăm vạn yêu thú kia đều là đám ô hợp, hơn nữa cấp bậc đều rất thấp, đặc biệt mạnh cũng không nhiều, nhưng trăm năm Thú triều thì khác, giống như dân chúng bạo loạn chênh lệch cùng quân chính quy, không phải đánh thắng trăm vạn yêu thú thì có thể đối kháng được trăm năm Thú triều .
Hung thần Bạch Khải Nguyên vội vàng nói, mặc dù nói tiểu tử Trình Cung này một đường sáng tạo vài kỳ tích, ngay cả mình cũng bởi vì hắn mà trong vòng một năm thực lực tăng vọt.
Nhưng nếu như vì vậy mà mất đi lý trí, tự cho là vô địch thiên hạ, vậy thì cũng phiền toái. Bạch Khải Nguyên lo lắng bởi vì Trình Cung vừa mới giết lui trăm vạn yêu thú mà bành trướng mới làm ra loại quyết định này, hiện tại hắn mới nói như vậy, nếu như chuyện này truyền ra bên ngoài, như vậy sẽ thành thiên đại chê cười.
- Ân, phải.
Man Ngưu Vương Lí Hằng không hay nói chuyện, nghe Bạch Khải Nguyên nói xong liên tục gật đầu:
- Thật sự hoàn toàn bất đồng, cho dù Địa Long Vương kia nói trăm năm Thú triều đến cũng không lui, mọi người cũng không tin, chỉ là có một chút gia hỏa sùng bái mù quáng mới lao đến.
Bàn Tử, Túy Miêu, Sắc Quỷ biết tính tình của Man Ngưu Vương Lí Hằng nên không nói gì, bọn họ có thể hiểu được lời này của Lí Hằng là có hảo ý, cũng may đây là Đại Thiếu, nếu như gặp phải người khác, nhất định sẽ cho rằng lời này là đả kích mình. Chuyện tình Địa Long Vương làm không được, chẳng lẽ ta lại làm không được, lão tử càng muốn làm.
- Các ngươi sững sờ làm gì, nói chuyện đi.
Bạch Khải Nguyên thấy mình nói xong, Trình Cung cũng không có phản ứng gì, vẫn là một bộ nhàn nhạt tiếu dung nhìn mình, hắn quay đầu nhìn về phía đám người Bàn Tử. Lại phát hiện Bàn Tử, Túy Miêu, Sắc Quỷ đều rất bình tĩnh. Mặc dù Trình Lập, Trình Trảm có chút kinh ngạc, nhưng mà cái gì cũng không nói.
- Bạch thúc, phải tin tưởng Đại Thiếu, Đại Thiếu nói có thể làm, thì nhất định có thể làm.
Bàn Tử rất chân thành, rất khẳng định nói.
- Ừ, ừ, chỉ cần Đại Thiếu nói, ta liền đi làm.
Đại Thúc đã sớm kiên định tín niệm này.
- Ừng ực.
Túy Miêu uống rượu thay cho trả lời.
Sắc Quỷ cười tủm tỉm nói:
- Mỗi lần Đại Thiếu nói muốn, ta suy nghĩ đều là Đại Thiếu làm như thế nào, tuy nhiều khi thậm chí nghĩ không ra, nhưng đây đã là một loại vui thú của chúng ta.
Tiểu đoàn đội bên cạnh Trình Cung này, bất luận là Bàn Tử, Túy Miêu, Sắc Quỷ trong Vân Ca Thành tứ đại hại, hay là về sau nhận thức Đại Thúc, La Anh Hùng, Mãnh Hổ, đối với bọn họ mà nói, chỉ cần Trình Cung nói ra, chính là bọn họ phải đi làm, cho dù đối mặt địch nhân cường đại gấp mấy lần, bọn họ cũng không e ngại.
Bạch Khải Nguyên không nghĩ tới lời của mình lại bị đám người kia trả lời như vậy, chẳng lẽ những người này không biết Trình Cung làm ra quyết định dạng gì, quyết định này điên cuồng đến cỡ nào sao. Nếu như hắn chỉ là quân lệnh sai lầm thì cũng thôi, coi như mình cùng binh lính đi liều mạng Bạch Khải Nguyên cũng không thèm để ý, nhưng mình đáp ứng Trình lão gia tử , nhất định phải chiếu cố kỹ lưỡng Trình Cung.
Trong nội tâm nghĩ vậy, ánh mắt của hắn quét đến trên người Trình Lập, Trình Trảm, mà thôi, thành viên Huyết Chiến chỉ nghe mệnh lệnh, không hỏi đúng sai, hỏi bọn hắn cũng như không.
- Không được, chuyện này thật sự quá hoang đường, không nói trước điều kiện vừa rồi hà khắc như vậy, còn muốn lấy hộ tịch, căn bản không có người theo. Chỉ là tin tức này truyền đi, trong thành trừ chúng ta ra sẽ trở thành thành trống, căn bản không có người ở lại, chẳng lẽ tự chúng ta có thể đối kháng trăm năm Thú triều, cái này hoàn toàn là chuyện không thể nào. Chuyện này tuyệt đối không được, ta kiên quyết phản đối, mạo hiểm cũng muốn có một điểm mấu chốt, cửu tử nhất sinh, ít nhất có thể chứng kiến một đường sinh cơ, ngươi đây là thập tử vô sinh, căn bản nhìn không tới bất luận một điểm sinh cơ gì, Bạch thúc ta cũng không sợ ngươi nghĩ gì, tiểu tử ngươi rất lợi hại, rất thần kỳ, nhưng cũng không thể vì vậy mà bành trướng, không thể vì đánh cuộc khẩu khí cùng Hoàng Đế mà đẩy mình cùng người bên cạnh tới tuyệt cảnh, như vậy còn không bằng trực tiếp hô tạo phản, cho Bạch thúc ta đánh tiền phong, giết về đế đô cho ngươi.
Hung thần Bạch Khải Nguyên là nhân vật nào, nếu như không có thể đột phá lẽ thường, như thế nào lại trở thành tuyệt thế hung thần.
Đối với triều đình, đối với vương triều Chu gia, hắn chẳng coi nó là cái gì cả.
- Lớn mật, Bạch Khải Nguyên, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?
Vừa rồi Tử Yên công chúa một mực không có lên tiếng, nghe Bạch Khải Nguyên nói lời này, lập tức tức giận. Dù nói thế nào, nàng cũng là người trong Hoàng thất, Bạch Khải Nguyên nói muốn tạo phản, kia chính là lật đổ hoàng triều Chu gia.
- Ngươi, câm miệng cho bản Đại Thiếu, khi nào thì đến phiên ngươi nói chuyện. Phải nhớ kỹ thân phận của mình, ngươi còn tưởng rằng ngươi là công chúa sao. Còn biết quy củ hay không, ta xem cái gì ngươi cũng không biết.
Trình Cung lấy tay chỉ Tử Yên công chúa, thấy toàn thân Tử Yên công chúa pháp lực bành trướng, tựa hồ tùy thời muốn bộc, Trình Cung thản nhiên nói:
- Nếu như ngươi lại không nghe lời, ta liền triệt để phong bế lực lượng của ngươi cho ngươi đi rửa bồn cầu, thanh lý phân và nước tiểu của yêu thú Nam Hoang, có hiểu hay không.
Tử Yên công chúa đỏ ửng cả mặt, đây không phải thẹn thùng, là tức giận, tức giận tới cực điểm.
Tay của nàng cũng đang run rẩy, đáng giận, một đám hỗn đản đáng giận, lại ở nơi này nói tạo phản, quả thực đại nghịch bất đạo, tội ác tày trời.
Nhưng ngữ khí của Trình Cung rất bình thản, lại làm cho nàng cũng cảm giác được sợ hãi. Phong bế lực lượng, Tử Yên công chúa đã không còn là công chúa ở trong thâm cung trước kia, nàng ở trong Yêu Thú Sâm Lâm trải qua vô số lần chém giết, còn được qua kỳ ngộ truyền thừa mới có lực lượng hôm nay. Hơn nữa chỉ có không ngừng tu luyện, mau chóng đột phá mới có cơ hội thay đổi, đây là ý nghĩ hiện tại của nàng.
- Đi theo ta.
Chứng kiến bộ dạng Tử Yên công chúa tức giận đến không được, nhưng vẫn nhịn xuống, Trình Cung cười cười đứng dậy đi ra bên ngoài.
Mọi người không rõ, nhưng mà đều đi theo.
- Hừ!
Thời điểm Đông Phương Thanh Mai đi qua bên cạnh Tử Yên công chúa, thè lưỡi, làm một cái mặt quỷ sau đó mới gia tốc chạy theo Đông Phương Linh Lung.
Nhìn mọi người đi ra ngoài, Tử Yên công chúa một mình đứng ở nơi đó, nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống. Trình Cung hỗn đản, ngươi chờ đó, sớm muộn gì cũng có một ngày ta tính sổ với ngươi, khi dễ ta, ta nhớ kỹ cho ngươi. Hừ, đám người các ngươi kia, vô pháp vô thiên, ta muốn đi theo xem xem các ngươi làm cái quỷ gì.
Khi tất cả mọi người rời đại sảnh, Tử Yên công chúa cảm thấy rất thê lương, thương tâm, cảm giác bị người khi dễ, ủy khuất thiếu chút nữa làm cho nàng khóc.
Nhưng dù sao nàng cũng không phải công chúa bình thường, trong nội tâm khuyến khích mình, sau đó đuổi theo.
Thời điểm Trình Cung mang theo bọn họ tiến vào Lang Vương phủ, Bạch Khải Nguyên cùng Lí Hằng còn có chút sờ không tới, đám người Sắc Quỷ đã đoán được một ít, sau khi Bạch Khải Nguyên cùng Lí Hằng được Trình Cung dẫn vào lối đi kia, mới có một cảm giác bừng tỉnh đại ngộ, bảo tàng, đây là Trình Cung muốn dẫn bọn hắn đi bảo tàng mà Lang Vương Bạch Nhân Long phát hiện.
Chỉ là trong nội tâm Lí Hằng rất khó hiểu, Lang Vương Hậu tới này phản ứng kịch liệt như vậy, điên cuồng như vậy, cái bảo tàng này hẳn là đã bị Trình Cung lấy đi mới đúng.
Lối đi này không phải rất rộng, cũng may tuy Man Ngưu Vương Lí Hằng không thể biến hóa thân thể, nhưng vẫn có thể khống chế thân thể lớn nhỏ một ít đi theo bọn người Trình Cung tiến vào bên trong.
- Ta dựa vào, nguyên khí nơi này thật dày đặc, thoải mái a.
Mới vừa vào bên trong, Bàn Tử thật hưng phấn kêu lên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Cái này tính là gì, ngươi xem cái kia.....
La Anh Hùng ở bên cạnh Bàn Tử chỉ chỉ trung tâm.
Chỗ đó có một đoàn Nguyên dịch gần như cứng lại, mà ở chung quanh Nguyên dịch này có vài chục viên Chuyển Sinh Đan, phải biết rằng lúc trước mỗi lần Nam Hoang xuất hiện Chuyển Sinh Đan đều là tranh được ngươi chết ta sống, mà chỉ là một hai viên, nhưng lần này thoáng cái vài chục viên.
Giờ phút này tất cả mọi người đi theo vào không nói gì, chỉ nhìn lên phía trước, giống như là người thường chứng kiến một tòa kim sơn vậy.
- Đây là bảo tàng kia, nhưng lúc trước Lang Vương.....
Man Ngưu Vương Lí Hằng là thanh tỉnh trước nhất, trong nội tâm tràn ngập vô số nghi hoặc nhìn về phía Trình Cung.
- Hư!
Trình Cung nâng Nhục Nhục lên, làm một động tác bảo nói nhỏ tiếng, sau đó cười nhạt một tiếng, Nguyên dịch nơi này bất quá là một thành, nếu để cho bọn họ nhìn thấy lúc ấy nơi này cơ hồ toàn bộ tràn ngập Nguyên dịch, nhìn thấy có một trăm chín mươi sáu viên Chuyển Sinh Đan mà nói, không biết bọn họ sẽ khiếp sợ thành bộ dáng gì nữa, chỉ là những thứ kia Trình Cung không muốn nói ra lúc này, bởi vì hiện tại những thứ này đã đủ cho mọi người sử dụng.
Trước mắt Man Ngưu Vương Lí Hằng đột nhiên sáng ngời, tiểu gia hỏa trong tay Trình Cung kia, hiện tại được xưng là Nhục Nhục, vừa nghĩ tới tràng cảnh nó nuốt chững Bạch Kiếm, Man Ngưu Vương Lí Hằng như có chút lĩnh ngộ, bảo tàng chính thức nơi này hẳn là cục thịt này mới đúng.
- Từ nay về sau nhân viên phân tổ, thay phiên tiến vào nơi này tu luyện, có những Nguyên dịch cùng Chuyển Sinh Đan này duy trì, lực lượng của tất cả mọi người đều có thể bước vào một cảnh giới mới. Bạch thúc, ta sẽ rộng mở cung ứng đan dược cần thiết cho Hung Thần kì binh, cho dù trong thời gian ngắn bọn họ không có biện pháp như thành viên Huyết Chiến, toàn bộ trở thành Siêu Phàm kỳ, nhưng tối thiểu sức chiến đấu sẽ tăng lên vài lần. Mà thành viên Huyết Chiến cũng phải đi vào nơi này tu luyện, về phần ta nói từ nay về sau Đan thành này không giống người thường, là bởi vì nơi này bị phát hiện, nguyên dịch tiết lộ không ít, từ nay về sau nguyên khí trong Đan thành có thể sung túc vài lần so với địa phương khác, hơn nữa từ nay về sau tổng bộ Đan Thần phủ đến nơi đây, cư dân trong thành mua sắm đan dược tiện nghi rất nhiều so với bên ngoài, hơn nữa ta còn thu thập vũ kỹ, pháp thuật thậm chí thần thông, căn cứ cống hiến của cư dân mà tiến hành ban thưởng.
Trình Cung vừa nói ra, Bạch Khải Nguyên, Lí Hằng đều hít một hơi thật sâu, nguyên khí tăng lên mấy lần, khủng bố, quá kinh khủng. Chỉ là nguyên khí trong thành so với ngoại giới sung túc vài lần, có thể làm cho vô số người chen chúc lao vào, huống chi đan dược tiện nghi, còn có vũ kỹ, pháp thuật, thần thông làm ban thưởng, những người không môn phái, không có thế lực gì trong Nam Chiêm Bộ Châu, rất nhanh sẽ ùn ùn kéo đến. Chỉ sợ một ít môn phái nhỏ cũng kéo tới đây lập căn cơ.
Nguyên khí dày đặc vài lần, chỉ có một chút đại môn phái có được trận pháp ngưng tụ thiên địa, tồn tại đại thần thông siêu việt cảnh giới Địa Anh mới có thể bố trí ra hiệu quả như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.