Chương trước
Chương sau

Bất kỳ quốc gia nào, đều tồn tại một ít bộ đội tinh anh, nhưng về phần mạnh như thế nào thì khó mà nói. Như Long vệ Hoàng Đế khống chế, Trình lão gia tử khống chế Huyết Chiến, đều xa xa không đơn giản như vậy.
- Vâng, Bạch Khải Nguyên tuân lệnh Hầu gia.
Bạch Khải Nguyên đứng dậy dùng nghi thức quân đội trực tiếp trả lời.
- Bạch thúc không cần câu nệ như vậy, nơi này không có người ngoài, thúc cứ như bọn họ là được. Người gọi tên của ta cũng được, gọi Đại Thiếu cũng được, ngươi cho rằng điều này có thể ảnh hưởng gì đến ta?
Trình Cung cười nhìn Bạch Khải Nguyên, Bạch Khải Nguyên bị lời này của hắn chọc cho cười ra tiếng, hai người đồng thời cất tiếng cười to.
Đối với người bình thường vừa mới đi ra thành lập cơ nghiệp mà nói, đầu tiên phải học đúng là khống chế thuộc hạ, này giống như vừa mới nhận chức Đại Tướng quân phải học được cách chỉ huy vậy. Trong này học vấn rất lớn, cho nên Bạch Khải Nguyên vừa lên là gọi Hầu gia, nhưng nghe Trình Cung nói như vậy. Hắn nhìn nhìn lại ở chỗ nầy, Bàn Tử, Túy Miêu, Sắc Quỷ cùng Trình Cung là Vân Ca Thành tứ đại hại, bốn người chẳng phân biệt được ta và ngươi.
La Anh Hùng, Đại Thúc, Trình Trảm, Trình Lập đều thuộc về người bên trong Trình gia, Mãnh Hổ càng không cần phải nói, một câu của Trình Cung nói ra hắn cái gì cũng dám làm, đám người kia chính là tiểu đoàn đội cho tới nay của Trình Cung, bọn họ có phương thức của bọn hắn, căn bản không cần dùng quy củ trong quan trường, trong quân đội nói chuyện.
Về phần Tử Yên công chúa này, Đông Phương Linh lung các nàng, Bạch Khải Nguyên vội vàng dừng ý nghĩ lại, đây là chuyện tình thuộc về bên trong a.
- Kháo, đều mẹ nó nhìn ta làm gì.
Khi Trình Cung nói bọn tiện nhân này cũng còn giống nhau xong, trong nháy mắt ánh mắt mọi người nhìn về phía Bàn Tử, Bàn Tử nén giận a, rõ ràng là nói tất cả mọi người, lúc này lại chỉ nhìn một mình ta, đúng là một đám tiện nhân.
Trình Cung không có đi để ý tới Bàn Tử, nhìn thoáng qua Trình Trảm cùng Trình Lập nói:
- Về phần Huyết Chiến thì đi lộ tuyến vũ lực cao đoan, bọn họ đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, hôm nay nội tình cũng coi như vững chắc, còn lại là bồi dưỡng từ từ, điểm ấy ta sẽ nghĩ biện pháp.
- Dạ.
Trình Trảm, Trình Lập lập tức đáp ứng một tiếng.
Trước kia Trình Cung cũng không dám nói những lời này, dù sao hiện tại thành viên Huyết Chiến đi theo hắn cũng có hai trăm người, càng đến hậu kỳ tài nguyên phải cần càng nhiều. Nhưng chiếm được rất nhiều Nguyên dịch ở chỗ Nhục Nhục, còn có rất nhiều Chuyển Sinh Đan, hiện tại Trình Cung có đầy đủ tin tưởng nâng sức chiến đấu của Huyết Chiến lên một độ cao mới.
Nghĩ đến những Nguyên dịch cùng Chuyển Sinh Đan kia, Trình Cung nhìn thoáng qua Nhục Nhục lần nữa, tiểu gia hỏa này ngủ rất ngon a. Thấy bộ dạng Nhục Nhục đáng yêu, mập mạp như vậy, ai cũng không nghĩ tới nó có thể trong nháy mắt nuốt Bạch Kiếm vào bụng.
- Chuyện bên này đã xong, kế tiếp chúng ta nói chuyện khác, trên đường tới ta đã nói qua cùng Sắc Quỷ. Nam Hoang này từ nay về sau là đất phong của bản Đại Thiếu, muốn đưa kiến thiết nó lại, hiện tại ở Nam Hoang này có ba địa phương, Địa Long thành, Man Ngưu thành, Mị Hồ thành, vừa vặn hình thành thế chân vạc, tương lai ta còn kiến tạo một thành thị gần kề Yêu Thú Sâm Lâm, như vậy vừa vặn bốn tòa thành thị. Tuy bây giờ nói đến chuyện này còn có chút sớm, nhưng vẫn nên có kế hoạch cho tốt, Bàn Tử, Sắc Quỷ, Túy Miêu, các ngươi cũng có thể quy hoạch cho mình một thành trì thương lai. Tựa như Hồng Diệp thành, Mỹ Nhân thành, còn Bàn Tử ngươi không phải có một mộng tưởng muốn kiến tạo một thành trì cờ bạc sao, cái này lại vừa vặn. Về phần Sắc Quỷ, Túy Miêu, các ngươi cũng ngẫm lại thành thị trong lý tưởng của mình là gì đi.
- Ta muốn một thành trì đối mặt Yêu Thú Sâm Lâm.
Trình Cung vừa nói xong, thanh âm vô cùng kiên định của Túy Miêu vang lên trước nhất. Trước kia Túy Miêu mượn rượu tiêu sầu, đã thành thói quen vĩnh viễn ở vào nửa tỉnh nửa say, giờ phút này trên người lại mang theo một cổ sát khí khôn cùng. Từ khi Băng Cốt, Hàn Tủy, Âm Mạch bị Trình Cung hóa giải, lực lượng của hắn một đường tăng mạnh.
Tất cả người trong đoàn đội của Trình Cung cũng biết, bọn họ đều có thể vi Đại Thiếu làm mọi chuyện cần thiết, nhưng nếu như Đại Thiếu có chuyện gì, sắc bén nhất, giết qua trước nhất nhất định là Túy Miêu, điểm này theo lực lượng của hắn không ngừng tăng lên đã biểu hiện rõ ràng.
Mà lực lượng của hắn, cũng đã phát sau vượt lên trước, trải qua lần đại chiến này, hắn đã đạt tới Thoát Tục Kỳ tầng thứ năm, sức chiến đấu càng không giống bình thường, cho dù đối mặt Thoát Tục Kỳ đỉnh phong cũng không sợ chút nào.
- Yên tâm, không có người đoạt cùng ngươi đâu, thành cờ bạc tự nhiên phải khí phái nhất, nghe nói Địa Long thành xây dựng không tệ, đến lúc đó ta sẽ làm cho mọi người Nam Chiêm Bộ Châu đến nơi này của ta, đến lúc đó làm cho bọn hắn biết cái gì gọi là tiêu Kim Thành, cái gì gọi là tiên cảnh nhân gian, địa phương hưởng thụ tuyệt vời nhất. Địa phương khác chỉ có thể kiến tạo sòng bạc, nhưng sòng bạc chính thức phải phối hợp cả tòa thành thị mới được, mới có thể đạt tới tình trạng hoàn mỹ nhất, từng chi tiết trong thành thị đều phải tràn ngập không khí cùng cảm giác đánh bạc. Thậm chí cả pháp luật, quy củ, giải trí, hết thảy đều kiến thiết quay quanh đánh bạc mời được…
Bàn Tử vừa nghe xong cái này lập tức hưng phấn không thôi.
- Địa Long thành, vừa nghe danh tự là biết chuẩn bị cho ta, từ nay về sau ta muốn kiến tạo một hệ thống tình báo khống chế toàn bộ Nam Chiêm Bộ Châu, không, khống chế cả Cửu Châu, gọi là Cực Lạc Đế Cung, cho nên Địa Long thành này ta định rồi.
Sắc Quỷ không đợi Bàn Tử nói xong, đã tranh lên trước.
- Ngươi muốn, kháo, ta đã định trước rồi.
- Đại Thiếu cũng không nói ai nói trước là của người đó. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY thegioitruyen.com
- Ta dựa vào, gia hỏa ngươi không có nhân phẩm đánh bạc, có phải lúc trước đánh ngươi còn chưa có phục, không bằng lại đến một hồi......
- Đến thì đến, ta há sợ ngươi sao......
- Móa, hai người các ngươi muốn đánh, ngày nào đó tự mình tìm thời gian, nói như vậy các ngươi không có ai nguyện ý muốn Man Ngưu thành?
Trình Cung mắng một tiếng, hai người đều im lặng.
Hai người đồng thời gật đầu, tuy không có đi Địa Long thành cùng Mị Hồ thành, nhưng Sắc Quỷ có một ít tư liệu cơ bản, bên trên phản ánh vô cùng sung túc, so với Địa Long thành cùng Mị Hồ thành, Man Ngưu thành thực có cảm giác xuống dốc, cũ nát một chút. Mặc dù nói từ nay về sau còn phải trùng kiến, sẽ tốt lên rất nhiều, nhưng bọn họ hoàn toàn không đi để ý, hiện tại Địa Long thành cùng Mị Hồ thành còn không bị bọn hắn khống chế, nhưng giống như Túy Miêu, chỉ cần Trình Cung nói, sau này nhất định sẽ thành sự thật.
- Hảo, vậy hai người các ngươi tự mình nghĩ biện pháp, quyết định ai được tòa thành thị đó, nhưng không phải hiện tại.
Trình Cung bảo hai người này ngồi xuống mới nói:
- Vấn đề phân phối bốn tòa thành thị này đã giải quyết, vậy chúng ta phải bắt đầu chuẩn bị, Man Ngưu thành này đã là nơi của bản Đại Thiếu, tự nhiên không thể dung nạp đám hỗn đản hiện tại kia. Một hồi thông tri bọn họ cút đi toàn bộ cho ta, trừ khi nguyện ý lưu lại, nhưng lưu lại phải có hộ tịch, có được hộ tịch mới có thể hưởng thụ một loạt chính sách ưu đãi, nhưng đồng thời cũng có một chút trách nhiệm. Tuyệt đối không thể như đám hỗn đản hiện tại này, bên ngoài yêu thú vây thành muốn giết vào trong, bọn họ lại chỉ trông nom chính mình. Cho đủ chỗ tốt, cũng phải minh xác trách nhiệm cùng nghĩa vụ, về phần người từ bên ngoài đến phải hạn chế nghiêm khắc, nghiêm gia quản lý, nhìn xem hiện tại Địa Long thành thu lấy phí tổn như thế nào, so với bên này còn gấp đôi. Sắp kiến thiết thành thị, ngọn sơn phong này rất không tệ, thành thị kiến thiết quay chung quanh ngọn sơn phong này, về phần Hầu phủ thì kiến tạo phía trên ngọn sơn phong này, ân, đúng rồi, thuận tiện thông báo một tiếng, từ nay về sau tổng bộ Đan Thần phủ sẽ dời tới đây.
- Chờ một chút, ta có chút không rõ, ngươi đây là có ý gì?
Đột nhiên Bạch Khải Nguyên nghĩ đến cái gì, vội vàng ngăn Trình Cung lại.
Man Ngưu Vương Lí Hằng đang dùng anh mắt nghi ngờ nhìn Trình Cung, vừa rồi Trình Cung nói một ít sự tình cũng đều có lý, nhưng càng về sau lại nói thu cả bốn tòa thành thị, còn muốn phân cho Túy Miêu, Bàn Tử, Sắc Quỷ mỗi người một tòa. Lí Hằng cùng Bạch Khải Nguyên cho rằng đây chỉ là Trình Cung thuận miệng nói như vậy, giống như mặc sức tưởng tượng tương lai vậy, để kích phát ý chí chiến đấu của mọi người.
Về sau Trình Cung nói người trong Man Ngưu thành phải có hộ tịch, Lí Hằng cũng chỉ cười khổ, trải qua loại chuyện này, cho dù những người lưu lại kia cũng sẽ không ở lại, còn thành lập chế độ hộ tịch. Hộ tịch ở Lam Vân đế quốc rất khó không chế, hằng năm ở những thành thị chính thức đều có thống kê nhưng không đâu vào đâu, chớ đừng nói chi là những địa phương ở Nam Hoang. Lời này, Lí Hằng cùng Bạch Khải Nguyên nghĩ là Trình Cung nói nhảm, cũng không cho là thật.
Nhưng thời điểm nghe Trình Cung nói tới cuối cùng, bọn họ đột nhiên trợn tròn mắt, đây là Trình Cung thật muốn kiến thiết thành trì ở Nam Hoang a. Hơn nữa còn là ngay ở lúc này, thời điểm trăm năm Thú triều sắp tới, nói đùa gì vậy, hiện tại mọi người muốn chạy trốn cũng không kịp, hắn lại muốn hao phí nhân lực, vật lực khổng lồ kiến tạo thành thị.
Cái này không thuần túy là vô nghĩa sao, hiện tại xây dựng, không qua mấy tháng nữa đã bị Thú triều san bằng .
Trình Cung rất là kiêu ngạo chỉ dưới đất nói:
- Từ hôm nay trở đi, Nam Hoang này là đất phong của bản Đại Thiếu, bản Đại Thiếu phải ở chỗ này mở nha xây phủ, kiến thiết thành thị. Không phải điểm tụ tập, khu giao dịch, cũng không phải loại thành trì trước kia của các ngươi, là thành thị chân chính, tổng bộ Đan Thần phủ tới đây, nơi này đổi tên thành Đan thành. Bất luận từ nay về sau có mười năm hay là trăm năm Thú triều, thành thị tuyệt không rút lui, từ nay về sau nơi này không thuộc về yêu thú, mà thuộc về bản Đại Thiếu.
- Cái gì?
- Nói đùa gì vậy?
Bạch Khải Nguyên, Man Ngưu Vương Lí Hằng kích động đứng lên trước nhất, trên đường tu chân tuổi của bọn họ đều không tính lớn, nhưng đối với những người như Trình Cung, bọn họ tuyệt đối thuộc về cấp bậc trưởng bối. Man Ngưu Vương Lí Hằng đã thuần phục, chuyên tâm làm việc cho ngươi, nhưng hắn cũng cho rằng cái này quá hồ đồ . Bạch Khải Nguyên thì như trưởng bối trong nhà, đối với quyết định này của Trình Cung cảm giác quá ngu xuẩn.
Đây cũng không phải là thời điểm hờn dỗi, nếu Trình Cung nói ở Nam Hoang tôi luyện thoáng một phát, thậm chí rời đi sau khi trăm năm Thú triều bộc phát, Man Ngưu Vương Lí Hằng, hung thần Bạch Khải Nguyên cũng sẽ không có phản ứng lớn như thế, vì bọn họ thà dẫn người tử chiến đến cùng cũng sẽ bảo vệ Trình Cung rời đi.
Nhưng ở nơi này không đi, căn bản chính là vô nghĩa, đến lúc đó Nam Hoang sẽ bị yêu thú vô biên vô hạn bao trùm, trách nhiệm đối kháng Thú triều là cả quốc gia, cả Nam Chiêm Bộ Châu, căn bản không phải một thế lực hoặc là một người có thể làm được.
Nhưng bây giờ nghe Trình Cung nói như vậy, giống như là hờn dỗi cùng Hoàng Đế, ngươi phong lão tử làm Bách Chiến Hầu, vậy lão tử thật sự ở nơi này.
Cái này không phải vô nghĩa sao, cái này không phải tìm chết sao!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.