Đài Thiên Cơ của Đại Kỳ được xưng có thể nhìn trộm thiên mệnh, thay đổi quốc vận.
Giờ đây, Nghiêm Tử Kỳ lại trở thành một kẻ bị nhốt trong lao tù. Lục Trầm Uyên chặt đứt chín nhánh bậc trời thông đến đài Thiên Cơ, trừ hắn ra, trên thế gian này gần như không có ai có thể bước lên đài.
Lụa mỏng bay lượn, bốn bề lạnh lẽo.
Nghiêm Tử Kỳ bị cầm tù đến tháng thứ ba, Lục Trầm Uyên lại lên đài Thiên Cơ, lần này trang phục đã hoàn toàn thay đổi. Không còn là đạo bào màu trắng mộc mạc đơn giản, mà là một thân trang phục tế thiên hoa lệ màu đen vàng.
Tay hắn cầm phất trần, nhưng có chút say ngà ngà, một tay ôm Nghiêm Tử Kỳ, kéo người tới mép đài Thiên Cơ, cả người gần như lơ lửng trên không.
"Tử Kỳ, nghe đi."
Lục Trầm Uyên bóp cổ tay của y, hơi rượu phả sát bên tai y, "Là tiếng nhạc tang... Văn Húc không chịu được nữa, hắn phải chết. Hắn băng hà, ngôi vị hoàng đế này chính là của ta."
Tiếng gió thổi lạnh lẽo, áo bào phần phật.
Thanh y của Nghiêm Tử Kỳ bị máu nhuộm đỏ, sắc mặt trắng bệch nở nụ cười: "Thật sao?"
"Ngươi cho rằng đây là điều bổn tọa muốn ư?" Lục Trầm Uyên thâm trầm mỉm cười, "Không chỉ thế đâu. Long mạch tứ phương, ta đã nhốt hết ba, miễn cưỡng cũng coi như ổn thỏa. Chờ ta leo lên đế vị, lập tức có thể mượn long mạch Đại Kỳ diệt hai cái còn lại, lưỡng bại câu thương, ta có thể ngư ông đắc lợi."
Ánh mắt Nghiêm Tử Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-quoc-yeu-dao/1659800/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.