Tiếng sấm vang dội.
Một tia chớp trắng lạnh đánh xuống từ trên ngọn cây đại thụ sum xuê cao vút, quan tài ngọc đen nổ tung, mảnh vỡ văng tung tóe, một bóng người đứng thẳng dậy, gội mình trong ánh chớp, tóc dài tung bay, tư thái ngạo nghễ.
"Càn rỡ!"
Lục Trầm Uyênvung tay hất bay lá bùa do Huyền Hư ném tới, uy nghiêm giận dữ, "Nếu các ngươi đã muốn chết như vậy, trẫm sẽ tác thành cho các ngươi!"
Nói xong, hắn trở tay đánh một chưởng, vỗ nát một đầu rồng đá khổng lồ ở trên đàn thờ.
Đầu rồng vỡ vụn, trên đỉnh đầu chợt truyền đến tiếng sàn sạt kỳ lạ.
Cố Kinh Hàn ngẩng đầu, chỉ thấy dây leo quấn quanh đại thụ giống như đang sống lại, nhanh chóng trườn xuống dưới, bên ngoài mọc đầy gai sắc nhọn có màu xam thẫm, như mang theo kịch độc.
Dây leo rủ xuống, giống như rắn độc phập đến.
"Huyền Hư!" Dung Phỉ hô.
Theo tiếng, kết giới phòng hộ của Định Phong Ba được dựng lên, vô số dây leo đâm tới, lồng ánh sáng nhẹ nhàng lay động.
Pháp lực tiêu hao rất nhiều, Huyền Hư vốn yếu, hiện tại sắc mặt càng thêm trắng bợt, cơ thể chao đảo, chao đảo hơn cả kết giới phòng hộ này.
"Tiếp tục thế này không phải là biện pháp!"
Mồ hôi thấm ướt áo trong của Huyền Hư, gã nửa quỳ trên mặt đất, vô cùng căm hận bản thân ngày trước ỷ vào thiên phú cao, không cố gắng tu luyện, bây giờ là chuyện sống còn, gã cũng không hi vọng tên tà vật lòng dạ độc ác Lục Trầm Uyênnày sẽ nương tay.
Cố Kinh Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-quoc-yeu-dao/1659798/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.