Lý Thì Du nghiêm túc kiểm tra một lần, lúc này mới đóng bệnh án tuyên bố nói: “Mạnh Trung Tá, chúc mừng anh, có thể xuất viện. Chờ một chút, tôi sẽ kê thêm một ít thuốc đặc chế do tôi tạo ra, chỉ cần lại uống ba ngày, anh liền hoàn toàn bình phục.”
“Còn muốn uống dược?” Mạnh Tử Vân kinh hô, vừa rồi nghe được có thể xuất viện anhkinh hỉ vạn phần, còn chưa chờ anh cười rộ lên, thình lình nghe được còn muốn uống thuốc do Lý Thì Du đặc biệt chế tác tức khắc sắc mặt đại biến, trong lòng kinh sợ không thôi.
“Cái này, Lý quân y, thuốc đặc chế của cậu đều thực trân quý, vẫn là để lại cho những bệnh nhân bệnh nặng hơn dùng đi, tôi chỉ cần dùng chút thuốc bình thường là được..” Mạnh Tử Vân chạy nhanh thoái thác, anh không nghĩ lại nếm thử cái loại thống khổ sống không bằng chết.
Lý Thì Du nghe vậy nhướng mày: “Thật sự không cần? Phải biết rằng thuốc bình thường anh cần uống một tháng mới được hoàn toàn khang phục, hơn nữa trong lúc uống cần thiết bảo đảm không thể lại chịu thương, nếu không liền kiếm củi ba năm thiêu một giờ.”
“Minh bạch minh bạch, Lý quân y, tôi bảo đảm trong một tháng bảo vệ tốt chính mình, tuyệt đối sẽ không làm chính mình lại bị thương, cho nên, liền làm phiền thỉnh anh cho tôi thuốc bình thường đi.” Mạnh Tử Vân lập tức vỗ ngực cam đoan, liền sợ nói chậm Lý Thì Du sẽ viết đơn thuốc do mình tạo ra.
“Lời tôi nói rõ ràng, đừng về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-tuong-lai-khong-de-lam/2866977/chuong-563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.