Chương trước
Chương sau
Hai người quay đầu nhìn về phía hình lớn, vô số đại thụ khổng lồ cao chọc trời rơi vào tầm mắt, đây là bản đồ Tùng Lâm trong trận đấu chiến đội tinh anh cực kỳ khó khăn.

" Bản đồ tuyệt vời cho tập kích cùng bị tập kích." Đường Ngọc lộ ra một nụ cười nơi khóe miệng: "Vận khí Lăng Thiên thật không tệ, cho nên đụng phải tấm bản đồ thích hợp nhất với bọn họ."

Hiệu trưởng nhất thời tò mò: "Nói thế nào?"

" Đám tiểu tử Lăng Thiên kia, mặc dù không ít người lên cấp đặc cấp sư sĩ trong thời gian không lâu, so sánh với đặc cấp sư sĩ lâu năm của Lôi Đình, thực sự chưa đủ kinh nghiệm điều khiển, nhưng tiểu tử Lăng Lan kia, không có việc gì nên thích ngược bọn họ, rõ ràng có năng lực mặt đối mặt chèn ép, hết lần này tới lần khác lại thích các loại ám sát." Đường Ngọc nghĩ đến lúc ban đầu ông quan sát trận chiến đấu 1 vs n, không khỏi thấy buồn cười.

Lúc ấy, tất cả mọi người được coi là cường đại bá đạo, Nhất Ngôn Cửu Đỉnh cho rằng Lăng Lan sẽ chọn ngay mặt cường sát, toàn bộ tụ tập lại với nhau, chuẩn bị tập thể đối kháng Lăng Lan. Không nghĩ tới, Lăng Lan cũng không như mọi người nghĩ, mà là ẩn nấp, lúc mọi người không phòng bị, dùng các loại thủ đoạn bất ngờ đánh ám sát đối với bọn họ. Lăng Lan xuất chiêu liên tiếp, thủ đoạn ám sát không thể tưởng tượng nổi gần như khiến mọi người hỏng mất... Kết quả cuối cùng, dĩ nhiên Lăng Lan thắng nhẹ nhõm  , mà những cao thủ Lăng Thiên cùng chiến đấu với Lăng Lan, sắc mặt mọi người tái nhợt từ trong khoang thuyền điều khiển bò ra ngoài, nửa ngày không khôi phục như cũ.

Đường Ngọc còn biết, chiến đấu tương tự như vậy cũng không phải chỉ phát sinh một lần, chiến đội Lăng Thiên đã bị Lăng Lan ngược thành thói quen, trong một bản đồ quen thuộc, coi như Lôi Đình muốn mai phục tiến hành tru diệt*, chỉ sợ cũng rất khó được tỏ rõ. Cộng thêm đội viên Lăng Thiên đã được Lăng Lan chân truyền đến mấy phần, mỗi người cũng có mấy sở trường ám sát tuyệt sống*... Đường Ngọc cho là, đau thương chỉ có thể là Lôi Đình, mà không phải Lăng Thiên.

*Tru diệt: giết hết – *tuyệt sống: tìm đường sống trong đường cùng

Ánh mắt Hiệu trưởng lóe sáng: "Như vậy xem ra, đúng như ông nói vậy, bản đồ này rất có lợi đối với Lăng Thiên, thật mong đợi biểu hiện của đám tiểu tử này khi phát hiện ra." Bởi vì Lăng Lan, Hiệu trưởng cùng Đường Ngọc không cách nào tránh khỏi nghiêng về Lăng Thiên, Lôi Đình đáng thương, trong lúc vô tình, bị bọn họ từ bỏ.

Lúc này, bản đồ rừng rậm này, ở các địa phương xuất hiện hai đội cơ giáp chiến đấu lần này. Bọn họ tiến vào bản đồ, bị tự động đưa đến các điểm. Mà tất cả cơ giáp, trừ phía trước chỉ có tên chiến đội, phía sau chính là đánh số rồi.

Muốn từ đánh số biết là ai, trừ người xem có thể tìm bên ngoài, người đối chiến bên trong, cũng là không rõ ràng lắm. Tất cả mọi người phải dựa vào thực lực của đối phương cùng với phương thức cách đấu suy đoán là ai, khảo nghiệm năng lực ứng biến của học sinh, cùng với có chuẩn bị đầy đủ tư liệu của đối thu hay không.

"Lần này đội trưởng dẫn đội Lăng Thiên là đoàn trưởng Lăng Lan, mà đội trưởng dẫn đội Lôi Đình, là đặc cấp sư sĩ mạnh nhất của bọn họ, tên là Điền Gia tuấn, thủ lĩnh sinh lớp năm, đáng tiếc tốc độ tay của anh ta ở đặc cấp cực hạn bị giữ lại tròn một năm, không tìm được cơ hội đột phá, lỡ mất cơ hội thành vương bài. Nhưng không thể phủ nhận, anh ta là đặc cấp sư sĩ mạnh nhất." Lúc này, bên trong phòng VIP, một thầy hướng bên cạnh giới thiệu, giọng nói mang theo một tia tiếc nuối.

Thầy Đường Ngọc biết, họ Kiều tên Nhất, cũng là sư sĩ vương bài, năm nay đã thăng cấp được 2 năm. Mà Điền Gia Tuấn trong miệng của ông ta, đúng là một nhóm học sinh, đệ tử đắc ý của ông ta.

Người bên cạnh xem ra biết quan hệ của Điền Gia Tuấn cùng Kiều Nhất, ông lập tức an ủi: "Đây chỉ là vấn đề thời gian, còn cơ hội đột phá lên cấp vương bài. Hơn nữa, nơi này giữ lại đặc cấp thời gian dài một chút, nền tảng sẽ vững chắc, một khi lên cấp vương bài, là có thể Nhất Phi Trùng Thiên. Không ít người thành công lên Hoàng cấp sư sĩ, thường thường đều bị giữ lâu ở đặc cấp sư sĩ."

Kiều Nhất gật đầu một cái, khóe mắt lộ ra một nụ cười, mặc dù trước mắt học sinh ông so ra kém với Kiều Đình của Đường Ngọc, nhưng không có nghĩa là, trong tương lai, học sinh của ông vẫn kém đối phương. Kiều Nhất nghĩ đến đây, không nhịn được quay đầu nhìn về phía Đường Ngọc.

Đường Ngọc lễ phép gật đầu, Kiều Nhất lại mỉm cười, hai người như không có việc gì dời tầm mắt đi chỗ khác, nhưng vẫn để cho hiệu trưởng nhìn ra hai người đang cạnh tranh.

"Kiều Nhất vẫn muốn thắng anh một lần." Hiệu trưởng thấy thế, cười nói.

Đường Ngọc than nhẹ một tiếng: "Thật ra thì để cho anh ta thắng một lần, cũng không sao, đáng tiếc, vận khí của anh ta kém một chút." Có thể không kém sao? Đi một Kiều Đình, hết lần này tới lần khác ông lại thu một Lăng Lan yêu nghiệt hơn so với Kiều Đình, ngay cả ông cũng không nắm chắc khi đối phó, lại có người nào ở trường quân đội có thể đánh bại cậu ta đây?

Hiệu trưởng hết sức đồng ý nói: "Đúng, vận khí của anh ta đúng là kém một chút." Nếu không, vì sao một năm kia đến phiên anh ta hướng dẫn, thiên phú học sinh chênh lệch so với khi Đường Ngọc hướng dẫn.

Bất quá, Đường Ngọc cùng Kiều Nhất đấu sức, cũng không khiến những khác người chú ý, bởi vì mọi người đều bị hình ảnh trong màn hình lớn hấp dẫn.

"Hành động!" So sánh với đối phương do dự chậm lụt, cơ giáp bên kia, vừa tiến vào bản đồ, không lưu lại lâu, tự mình hành động, mà cơ giáp đầu tiên hành động là đội trưởng Lăng Thiên.

"Phương hướng Lăng Thiên hành động, không tìm được điểm thống nhất." Có người kinh ngạc hô.

Đoàn cơ giáp Lăng Thiên có thể cho đội viên dụng cụ định vị, một năm trước cùng tỷ thí với chiến đội Kiều Đình đã đưa ra ánh sáng, cuối cùng trở thành bí mật được công khai. Vốn là tất cả mọi người cho rằng Lăng Thiên sẽ tập họp trước tiên, hoặc nếu như hơn một năm như vậy, ba chiếc cơ giáp gần đây tạo thành đội hình, đây chính là điều Lôi Đình lo lắng một chút.

"Đây là chiến thuật từng người tự chiến, Lăng Thiên quên tạo đội hình chiến rồi." Thầy  Nhãn Lợi ngay lập tức nhìn ra động cơ của Lăng Thiên.

"Tại sao buông tha ưu thế tạo đội hình chiến đây?" Các thầy ngạc nhiên đối với hành động lần này của Lăng Thiên, ở trong mắt bọn họ, không thể nghi ngờ là ngu xuẩn, buông tha cho ưu thế lớn nhất của mình, dùng dùng thế yếu bên mình chiến đấu cùng đối phương, đây quả thực là tự tìm đường chết.

"A, Lôi Đình đã hành động rồi." Đang lúc các thầy trường quân đội cùng cao tầng cảm thấy tức giận thất vọng vì hành động của Lăng Thiên thì bên kia Lôi Đình cũng bắt đầu hành động.

"A, mọi người nhìn, phương hướng đội viên Lôi Đình hành động... ba điểm gần đây, mục đích giống nhau." Rất nhanh, mọi người phát hiện phương hướng đội viên Lôi Đình hành động huyền bí.

"Lôi Đình cũng có dụng cụ định vị cho đội viên, xem ra một năm trước Lôi Đình chịu thiệt, đã biết bổ sung khuyết điểm rồi. Xem ra, cuộc tranh tài này, Lôi Đình chuẩn bị rất đầy đủ." Không ít thầy hướng dẫn bắt đầu coi trọng Lôi Đình rồi.

"Kỳ quái, ở khu vực này chiếc cơ giáp Lăng Thiên đâu?" Mọi người mới vừa rồi lực chú ý bị Lôi Đình hấp dẫn, lúc này quay đầu lại nhìn cơ giáp Lăng Thiên, lại phát hiện, có cơ giáp bọn họ không tìm được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.