Ngón tay phải của Lăng Lan gõ nhẹ lên tay vịn sô pha, ánh mắt hơi trầm xuống: Hy vọng thằng nhóc này không làm hỏng sắp xếp của cô.
Trên đấu trường, tuy rằng Vương Kha muốn bắt chặt lấy yếu điểm thể lực không đủ của Tề Long để đánh bại đối phương, nhưng Tề Long bị Lăng Lan ngược mãi thành quen, lúc nào cũng bị tra tấn lên bờ xuống ruộng, ngấp nghé ở mức sụp đổ, bởi vậy cách tấn công này của Vương Kha không hề mang lại nhiều áp lực cho Tề Long, hơn nữa kinh nghiệm đấu tay đôi của Tề Long còn vượt xa Vương Kha, rất nhanh sau đó, Tề Long đã thích ứng kịp.
Có điều, dù sao Vương Kha cũng là nhân tài xuất sắc do Học viện quân đội thiếu niên Doha đào tạo ra, tâm thái cực kỳ tốt, cho dù cậu ta luôn chiếm thế thượng phong, chỉ thiếu chút nữa là có thể đánh bại Tề Long, nhưng cậu ta vẫn khống chế bản thân không ham thắng, ra đòn cực kỳ ổn định. Điều này làm cho đám người đang ngồi trong phòng quan sát liên tục gật đầu tán thưởng, tất cả đều cho rằng người này là nhân tài hiếm có, là đối tượng trọng điểm mà Lăng Thiên có thể đào tạo thành đội trưởng.
- Các cậu nói xem, Vương Kha này thể hiện thế nào?
Bỗng nhiên Lăng Lan hỏi mấy người xung quanh.
Lạc Lãng là người đầu tiên trả lời:
- Rất khá, ra đòn ổn định, không xúc động lỗ mãng, suy tính trước rồi mới hành động.
Lời nhận xét của Lạc Lãng được những người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-tuong-lai-khong-de-lam/2866880/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.