Chương trước
Chương sau
Editor: Maria Nyoko

Khi thời gian ở Khải Minh Tinh là 11 giờ, ở tinh cầu không biết tên này, mặc dù là ban ngày, nhưng tình huống thực tế lại hết sức gay go. Một giây trước mặt trời còn chiếu sáng rực rỡ, một giây tiếp cũng đã mưa to gió lớn. Sắc trời tối mù, mưa lớn rào rào, khiến nhiệt độ màn hình cơ giáp cũng giảm xuống nhanh chóng, tình huống buổi tối không khá hơn bao nhiêu đưa tay không thấy được năm ngón.

Có thể, bây giờ thời tiết quá tệ, khu P vốn có chút bận rộn, lúc này cũng gần như không thấy được cơ giáp, phi hành lên xuống.

Oanh! Oanh! Oanh!... Trong thanh âm của mưa lớn trút xuống cây cối, mặt đất, hình như có âm thanh khởi động động cơ, có lẽ bởi vì màn mưa ngăn cách những âm thanh này, hoặc là mức độ khởi động ở vận tốc thấp, lúc này nghe thấy, như có như không, nhất thời làm cho người ta không rõ là thật hay giả...

Mấy giây qua, thì thấy một đội chiến đội cơ giáp giữ vững quân tốc xẹt qua bầu trời khu P, lộ tuyến của bọn họ hết sức tài tình, cho nên phần lớn tránh né khu vực có đại bản doanh, đều đi qua khu vực không người nào.

Tạ Nghi chăm chú nhìn màn ảnh cơ giáp của mình, trong màn hình trừ màn mưa mênh mông bên ngoài, không có gì cả, bao gồm đồng đội đứng ở trước mặt, biết rõ ở phía trước, nhưng cũng không thấy được một chút bóng dáng. Chỉ có thể cảm thụ bọn họ tồn tại, vì tín hiệu xanh trên ra đa thể hiện đồng đội đang lóe lên, mới chứng minh trong màn mưa sa mình cũng không phải một thân một mình...

Hoàn cảnh trầm mặc không tiếng động, cộng thêm không thấy được đồng đội mang đến cảm giác cô tịch, khiến cho Tạ Nghi luôn luôn thích náo nhiệt có chút phiền não trong lòng, rốt cục sau mấy phút, cậu không nhẫn nại được không khí trầm muộn này, thấp giọng mắng: "M*, thời tiết quỷ quái này TM ghét!"

"Mặc dù hoàn cảnh bên ngoài có chút hỏng bét, nhưng chúng ta ở bên trong cơ giáp, trừ tầm mắt chịu ảnh hưởng bên ngoài, những vấn đề khác cũng không lớn." Một giọng ôn hòa vang lên ở trong băng tần tiểu đội, chính là Lý Lan Phong luôn luôn hòa dịu.

Tạ Nghi nghe, mặt chợt đỏ lên. Thì ra là, mới vừa rồi cậu quên tắt tạm thời mạch  trò chuyện của mình, giọng của cậu, cả đội viên tiểu đội cũng nghe được rồi... Anh anh anh, cậu vẫn cố gắng duy trì hình tượng nam sinh sáng sủa nha, lần này phá hủy toàn bộ! Tạ Nghi vô cùng áo não.

"Hơn nữa thời tiết như vậy, bầu trời khu P thiếu rất nhiều cơ giáp, đúng dịp để chúng ta không chịu quá nhiều quấy nhiễu thuận lợi thông qua, tớ cảm thấy vận khí của chúng ta thật tốt, trời mưa này thật không tệ." Giọng nói của Lạc Lãng mềm mại vang lên trong băng tần tiểu đội: "Tạ Nghi, kiên nhẫn một chút, cũng không giống cậu ngày thường?" Trong lời nói của Lạc Lãng còn mang theo một tia không hiểu, hoặc tính tình tươi sáng của Tạ Nghi đã khắc sâu vào lòng Lạc Lãng là hình tượng anh em đáng tin, hiện tại Tạ Nghi đang phiền não không có kiên nhẫn, trong khoảng thời gian ngắn có chút không tiếp nhận được.

"Hắc, không phải tớ thích náo nhiệt sao? Mới vừa rồi an tĩnh muốn chết, để cho tớ cảm thấy rất không thoải mái, có chút bực bội rồi, thật là có lỗi với mọi người rồi." Tạ Nghi vội vàng giải thích, cậu nhất định phải kéo lại hình tượng của mình, cũng không thể để cho Lạc Lãng thất vọng.

"Mới vừa rồi không nói lời nào thì đúng là để cho tớ có ảo giác, giống như toàn bộ thế giới chỉ còn lại mình." Tề Long đỉnh đạc chen vào một câu.

"Yên tĩnh có thể khiến người ta hít thở không thông." Tạ Nghi cười gượng nói tiếp.

Lúc này Lăng Lan đang phi hành dẫn đầu, nghe vậy trong lòng vừa động, Tạ Nghi luôn luôn tươi sáng như mặt trời, chẳng lẽ cũng có chuyện xưa gì sao?

Hoặc là cảm giác được Tạ Nghi nhạy cảm đối với yên tĩnh, Lạc Lãng không nói lại hỏi: "Lão đại, cứ rời đại bản doanh như vậy, thật không thành vấn đề sao?" Được rồi, trên thực tế, cậu cũng có chút bất an là được.

"Không sao, có những đoàn cơ giáp khác cùng nhau hợp tác tạo thành hai chiến đội cơ giáp đặc cấp, còn có Vũ Cảnh, Lý Anh Kiệt, Diệp Nhứ, Lâm Trung Khanh tạo thành chiến đội hậu cần tổng hợp, còn có Kế Quân ở lại giữ đại bản doanh bày mưu tính kế, đối thủ chỉ cần không phải cao thủ cơ giáp cấp bậc Vương bài, những thứ này đủ ứng phó." Lăng Lan nhàn nhạt trả lời.

"Vận khí Kế Quân thật kém!" Lời của Lăng Lan để cho Tề Long thở dài nói.

Khóe miệng Lý Lan Phong hơi cười, trong mắt lóe lên tia tự đắc. Lần này xuất hành, thật ra là Lý Lan Phong làm một chút tay chân, dựa vào thiên phú của mình, ảnh hưởng phán đoán Hàn Kế Quân, lúc này mới thắng đối phương, để đối phương ở lại đại bản doanh.

Không biết lúc này Hàn Kế Quân có tỉnh ngộ hay không, cho dù đối phương tức giận, mắng anh hèn hạ, anh vẫn sẽ làm như vậy, anh không muốn bỏ qua một cơ hội cùng hành động với Thỏ. Đây là chấp niệm của Lý Lan Phong, trước kia bỏ qua thiếu chút nữa cả đời cũng bỏ qua, cho nên hiện tại cũng không muốn bỏ qua một lần.

Làm quân sư Lăng Thiên, Lý Lan Phong cùng Hàn Kế Quân nhất định phải lưu một người trấn thủ ở đại bản doanh, nếu Lý Lan Phong không muốn, vậy cũng chỉ có thể là Hàn Kế Quân rồi.

Lần này hành động cùng Lăng Lan, chỉ có sáu người, theo thứ tự là Lý Lan Phong, Triệu Tuấn, Tề Long, Lạc Lãng, Tạ Nghi cùng với Lý Thì Du.

Hàn Kế Quân bị Lý Lan Phong thiết kế ở lại giữ đại bản doanh, Thường Tân Nguyên muốn dẫn tiểu tổ cải tạo tiến hành cải tạo các loại vũ khí trang bị ở đại bản doanh, khí thế bận rộn ngất trời, coi như anh ta muốn đi cùng cũng không có cách nào, mà Lâm Trung Khanh phụ trách cả đoàn đội hậu cần tư nguyên, cũng không cách nào thoát thân đi theo Lăng Lan, để trong lòng ba người tiếc nuối vô cùng, bởi vì bọn họ tin tưởng, hành động cùng lão đại, nhất định kích thích hơn so với ở lại giữ đại bản doanh.

Thấy sẽ phải bay qua khu P, tới khu S, Lạc Lãng không rõ hỏi: "Lão đại, lần này mục tiêu của chúng ta không phải là khu P sao?"

"Không phải!" Lăng Lan quả quyết trả lời.

"Vậy là khu vực gì?" Lạc Lãng lại hỏi.

"Tới khu S trước!" Lăng Lan nói đáp án cho các đội viên.

"Khu S không phải là Kiều Đình phụ trách sao?" Lời của Lăng Lan để cho Lý Lan Phong nhất thời sửng sốt, anh còn nhớ rõ mấy vị quân sư liên hiệp nghiên cứu ra phương án hành động, toàn diện khu S giao cho Kiều Đình phụ trách. Chẳng lẽ Thỏ lo lắng Kiều Đình người ít thế yếu? Cho nên trợ giúp?

Nhưng, nếu Kiều Đình lãnh đạo 24 cơ giáp đặc cấp chiến đấu cũng không thể giải quyết, coi như bảy người bọn họ trợ giúp, cũng không có tác dụng gì. Mặc dù Thỏ cùng Kiều Đình là Vương bài sư sĩ, nhưng cậu ấy ẩn giấu thực lực nên điều khiển một cơ giáp đặc cấp, cộng thêm trong bảy người bọn họ có đặc cấp sư sĩ cũng có cao cấp sư sĩ, thực lực không đồng đều, so sánh với chiến đội Kiều Đình, quá mức kém cỏi rồi.

"Khu S, vẫn là Kiều Đình phụ trách, tớ chỉ muốn mượn một con đường ở khu S mà thôi." Lăng Lan giải thích.

"Mượn đường?" Lạc Lãng mê mang, mà mấy người khác lại rơi vào trầm tư, nói đến cùng, trừ sóng não bản thể Lạc Lãng có chút đơn giản, mấy người khác cũng không phải là nhân vật đơn giản, trong lòng tự có phán đoán.

"Là khu Q? Hay là khu M?" Trong đầu Lý Lan Phong hiện ra bản đồ đại hỗn chiến, nhớ lại đại bản doanh trường quân đội khiến Lăng Lan nhớ, trong lúc bất chợt khu Q trường quân đội nam sinh đệ nhị hiện lên trong đầu, Lý Lan Phong nhất thời nói: "Chẳng lẽ là vì trường quân đội nam sinh đệ nhị khu Q?"

Lời của Lý Lan Phong để cho khóe miệng Lăng Lan hơi vểnh vểnh lên, trong lòng hết sức hài lòng. Cô phát hiện, Lý Lan Phong rất hiểu ý nghĩ của mình, trong mười lần có tám chín lần cũng có thể đánh trúng, xem ra, lúc còn trẻ có thời gian ở chung, Lý Lan Phong đúng là thật lòng, nếu không không thể nào hiểu rõ cô như vậy.

Nghĩ đến bởi vì tinh thần Lý Lan Phong này quá mức cường đại mà thân thể vô cùng suy yếu, trong lòng không khỏi có chút thương tiếc. Bởi vì các hạng cơ năng thân thể Lý Lan Phong đã thành thục, hiệu quả tâm quyết dưỡng sinh cũng không như khi Lăng Lan còn nhỏ, muốn khôi phục lại thể chất tốt nhất, có thể cần năm sáu năm thậm chí mười... nhiều năm. Cái vấn đề này, Lăng Lan cũng mới vừa phát hiện, nếu mục tiêu Lý Lan Phong không phải là làm một Cơ Giáp Sư cường đại, khôi phục chậm một chút cũng không sao, nhưng hết lần này tới lần khác mục tiêu Lý Lan Phong rất rõ ràng, đó chính là trở thành một Cơ Giáp Sư cường đại, như vậy mười năm dưỡng bệnh này có vẻ quá dài.

Thời gian Cơ Giáp Sư tiến hóa tốt nhất, hoàn toàn trong khoảng thời gian 20-30 này, nếu sau tuổi 30 Lý Lan Phong mới có thể chất như ban đầu, thật ra thì đã bỏ lỡ thời gian anh tiến hóa tốt nhất, không thể bảo là không ảnh hưởng lớn đối với phát triển tương lai...

Xem ra cô phải tìm chút thời giờ cùng tinh lực, trước khi Lý Lan Phong trình diện quân đoàn, hoàn toàn giải quyết vấn đề thể chất của anh ấy! Lăng Lan thầm suy nghĩ.

Lúc này Lăng Lan mới coi là chân chính đặt chuyện Lý Lan Phong ở trong lòng, hơn một năm, rốt cục Lý Lan Phong toàn tâm toàn ý chân thành cùng với biểu hiện ưu tú có thu hoạch, để cho anh xếp sau Tề Long cùng những đồng bạn cùng nhau lớn lên, trở thành người đầu tiên tiến vào nội tâm Lăng Lan, thật là đáng mừng.

Triệu Tuấn nghe Lý Lan Phong kêu lên, khẽ cau mày: "Không phải nói, trường quân đội nam sinh đệ nhị giao cho trường quân đội tổng hợp đệ nhất phụ trách sao?" Lúc ấy Lăng Lan cùng Lâm Tiêu định ra minh ước, anh ta luôn luôn ở hiện trường nghe rất rõ ràng, đột nhiên Lan lão đại đổi ý nhúng tay, sẽ không khiến cho trường quân đội tổng hợp đệ nhất bất mãn, cuối cùng để cho liên minh hai người hoàn toàn hỏng mất?

Lăng Lan nghe vậy nhếch nhẹ khóe miệng, cô nhàn nhạt nói: "Lúc ấy tớ nói đồng ý, là chỉ tớ đồng ý kết minh, chưa nói đồng ý nhường trường quân đội nam sinh đệ nhị cho bọn họ."

Làm sao Lăng Lan có thể bỏ qua cho trường quân đội nam sinh đệ nhị, dám nhúng chàm người của cô, cho dù là đệ đệ hay là muội muội, sẽ phải bỏ ra giá cao thê thảm, năm đó tổng bộ Thiên Cơ cũng như thế, lần này đại bản doanh trường quân đội nam sinh đệ nhị cũng là như thế. Lăng Lan từ lúc cuộc so tài cơ giáp vừa bắt đầu, không muốn cho trường quân đội nam sinh đệ nhị tích được một điểm ở đại hỗn chiến. Đúng vậy, cô sớm hạ quyết tâm, muốn trục xuất trường quân đội nam sinh đệ nhị tại đại hỗn chiến đầu tiên, đây cũng là nguyên nhân cô từ vùng đất Bắc ngàn dặm xa xôi nhất tập kích vùng phía nam, cũng không phải là vì tích phân cùng chiến thuật.

Lăng Lan chính là một người đơn giản sao!

Lời này của Lăng Lan để cho mấy người khác cũng nhớ lại tình cảnh ban đầu, quả nhiên, giống như Lăng Lan nói, cô không cam kết cái gì với trường quân đội tổng hợp đệ nhất, câu nói đồng ý kia, có thể lý giải cô đáp ứng, cũng có thể lý giải, cô chỉ đáp ứng hai người liên minh thôi.

Quả nhiên, lão đại phúc hắc! Trong lòng mấy người Tề Long ưu tư, quyết định sau này nghe lão đại nói, phải đề cao cảnh giác, miễn cho bị lão đại bán vẫn còn giúp cậu ấy kiếm tiền.

Triệu Tuấn nghe được muốn đánh đại bản doanh trường quân đội nam sinh đệ nhị, trong lòng nhất thời kích động, nếu đoạt đại bản doanh trường quân đội nam sinh đệ nhị, đây tuyệt đối là một sự kiện lớn phấn chấn lòng người, anh cũng không quên, bảy lần liên tục bọn họ đã bị trường quân đội nam sinh đệ nhị đè ở vị thứ hai, khuất nhục này đã khắc sâu trong tâm mỗi học sinh trường quân đội nam sinh đệ nhất.

Sau khi kích động, Triệu Tuấn lại tỉnh táo mặt suy sụp, đối mặt có Vương bài sư sĩ Tưởng Thiếu Vũ trấn giữ, ít nhất cũng có năm sáu chiến đội cơ giáp thủ hộ đại bản doanh, chỉ dựa vào bảy người bọn họ, có thể đánh thật sao?

Anh ta cười khổ nói: "Lão đại, chỉ dựa vào bảy người chúng ta, muốn đánh đại bản doanh trường quân đội nam sinh đệ nhị, này... Có phải quá khó khăn hay không?"

Lăng Lan nghe vậy, chân mày cau lại nói: "Thật ra thì, tớ vẫn rất để ý một chút, đó chính là, vì sao đại hỗn chiến, ánh mắt của mọi người cũng chăm chú vào cơ giáp đại chiến?" Lăng Lan sờ sờ cái vật nhỏ kia từ trong túi lần nữa, cô muốn thử một lần, rốt cuộc suy nghĩ kia của cô có đúng hay không.

"Cậu nói, một mình lẻn vào? Này... Quá nguy hiểm." Trong nháy mắt Lý Lan Phong hiểu Lăng Lan có chủ ý gì, anh kích động phản đối nói.

Vì sao đại hỗn chiến sẽ biến thành cơ giáp đại chiến, cũng là bởi vì chiến hữu cơ giáp thủ hộ, cơ giáp sư sẽ không dễ dàng bị thương hoặc tử vong, nhưng một khi từ bỏ cơ giáp, dựa vào thân thể lẻn vào chiến đấu, không chỉ không có biện pháp ngăn cản các loại vũ khí lửa đạn, chỉ bằng hoàn cảnh ác liệt trên tinh cầu này, không có cơ giáp bảo vệ, căn bản là nửa bước khó đi. Lý Lan Phong tuyệt đối sẽ không để cho Lăng Lan một mình dính vào nguy hiểm.

"Chớ khẩn trương, không chắc chắn, tớ sẽ không làm như vậy." Lăng Lan cảm nhận được Lý Lan Phong quan tâm cùng sầu lo, lập tức mở miệng an ủi Lý Lan Phong.

Quả nhiên, bị người hiểu rất rõ cũng không tiện, chẳng qua là hơi lộ một chút, Lý Lan Phong đã nhận ra! Lăng Lan rất vui mừng, cũng cảm giác có chút nhức đầu, cô tương đối am hiểu đả kích người mà không phải an ủi người...

Lời của Lăng Lan chẳng qua là để trong lòng Lý Lan Phong thở dài, anh biết Thỏ, một khi quyết định, tuyệt đối sẽ không sửa đổi. Cộng thêm cậu ta đã là cao thủ thể thuật cấp lĩnh vực, hoàn cảnh ảnh hưởng rất nhỏ đối với cao thủ cấp lĩnh vực, hơn nữa, coi như là đặc cấp sư sĩ không thể chiến thắng cao thủ thể thuật cấp bậc lĩnh vực được, muốn thoát đi, không có vấn đề gì. Trên thực tế, coi như anh muốn phản đối, anh cũng không có lý do gì có thể phản đối quyết định này của Lăng Lan.

Bảy người rất nhanh tới khu P đến một nơi hẻo lánh gần khu S, Lăng Lan đột nhiên dừng cơ giáp lại: "Lập tức tìm địa phương bí mật, tắt cơ giáp, tớ không động, bất luận kẻ nào không được nhúc nhích."

Nói xong, cô điều khiển cơ giáp rơi trên mặt đất, tìm được một chỗ đều là đại thụ cành lá rậm rạp che, đi vào. Đám người Tề Long phản ứng cực nhanh, rất nhanh đều tự tìm đến chỗ thích hợp của mình, ẩn núp, đồng thời tắt cơ giáp, lặng lẽ không tiếng động ẩn dấu đi.

Qua hơn mười phút, một chiến đội cơ giáp từ hướng đông nam dong ruổi tới.

Một màn này khiến trong lòng Tề Long ẩn núp ở một bên chờ người cả kinh, ngay cả Triệu Tuấn Lý Lan Phong giật mình không dứt, rõ ràng đều là cơ giáp đặc cấp, vì sao Lăng Lan phát hiện một chiến đội cơ giáp, mà bọn họ lại không phát hiện đây? Chẳng lẽ chiếc cơ giáp đặc cấp của Lăng Lan khác với bọn họ, hay là Lăng Lan có những bí mật khác?

Những thứ nghi vấn này, trong đầu Lý Lan Phong cùng Triệu Tuấn chỉ là một cái thoáng qua, bọn họ lập tức chuyên chú chuyển thể thuật, hạ nhiệt độ mình xuống đến mức thấp nhất có thể, huyết dịch lưu động cũng bắt đầu chậm lại đến mức thấp nhất. Tắt động cơ cơ giáp, không có trang bị cách ly cùng trang bị bảo vệ, nhiệt độ Cơ Giáp Sư cùng huyết dịch lưu động sinh ra năng lượng rất dễ dàng bị nhiệt năng cơ giáp soát đến, vì để tránh cho bại lộ, hạ nhiệt độ cùng tốc độ huyết dịch lưu động xuống, mỗi cơ giáp sư nhất định phải làm được.

Hoàn hảo thể thuật mấy người đều không kém, cũng khống chế được nhiệt độ của mình cùng tốc độ huyết dịch lưu động. Dĩ nhiên, cũng có thể những cơ giáp này không có trang bị nhiệt năng, hoặc là chỉ mở Rada tìm tòi, Rada hết sức nhạy cảm với cơ giáp, hết lần này tới lần khác không có hiệu quả với cơ thể người... Tóm lại, chiến đội này không thể phát hiện bọn họ, khi bọn họ lượn một vòng trên bầu trời, liền bay đi.

Nhóm Lăng Lan cũng không nhúc nhích, vẫn duy trì nguyên trạng, vẫn không nhúc nhích. Ước chừng qua mười phút, chiến đội cơ giáp vốn đã đi xa lại bay trở lại lần nữa, lần nữa lượn mấy vòng, lúc này mới từ từ bay trở về hướng cũ.

Lăng Lan kiên nhẫn rất tốt, cô cứ kiên nhẫn đợi như vậy, mười phút trôi qua, hai mươi phút trôi qua, ba mươi phút trôi qua. Những người khác đều không có kiên nhẫn đợi, nếu không phải bọn họ thấy Lăng Lan tránh ở góc nào, luôn luôn không động ở chỗ này, bọn Tề Long cũng cho là Lăng Lan đã rời đi.

Lại mười phút trôi qua, đối với hoàn cảnh tĩnh lặng không tiếng động Tạ Nghi hết sức kháng cự, vừa định khởi động khóa thì trong đầu đột nhiên vang lên lời của Lăng Lan lạnh như băng: "Tớ không động, bất luận kẻ nào không được nhúc nhích!"

Nhất thời cái trán cậu toát ra mồ hôi lạnh, chợt thu ngón tay của mình, vốn là phiền não tâm tỉnh táo lại lần nữa.

"Xem ra, lão đại đã phát hiện." Lúc này Tạ Nghi khôi phục bình thường còn không hiểu cái gì, nhất thời nở nụ cười khổ: "Có lẽ nên tìm Lan lão đại thương lượng một chút, hi vọng cậu ấy có biện pháp có thể giải quyết vấn đề của mình." Mình vẫn dùng gương mặt tươi sáng để ngụy trang, cuối cùng chẳng qua là tự lừa mình mà thôi.

Tạ Nghi lại hâm mộ Lạc Lãng, nhiều nhân cách trong người Lạc Lãng như vậy, cho nên bản thể có thể giữ vững sự thuần khiết, không bị xâm nhiễm, đối với Tạ Nghi mà nói, đây tuyệt đối là kỳ tích. Mà cậu, chẳng qua là nhiều hơn một mặt khác, lại quấy nhiễu đến mình, mà vấn đề này càng ngày càng nghiêm trọng theo thời gian.

Cũng chính là khi đó, cậu thích đi theo Lạc Lãng, nhìn Lạc bản thể Lãng cười sung sướng, sống vô tư, cho dù là cười nói hay tức giận mắng, cũng khiến cậu cảm thấy vui vẻ. Cũng để cho cậu cảm thấy thật ra thì vấn đề của mình tuyệt không nghiêm trọng, cảm thấy cậu có thể chiến tcậug cái đó quấy nhiễu đến mình, cảm thấy tương lai của mình tràn đầy hy vọng...

Đúng vậy, cậu thích Lạc Lãng đơn thuần, cậu khát vọng mình cũng có thể giống như Lạc Lãng, sẽ không bị ảnh hưởng đến, làm một người đơn thuần nhất. Thậm chí có thể nói, Lạc Lãng là lý do cậu vẫn kiên trì đến bây giờ!

"Tớ sẽ không nhận thua!" nụ cười tùy ý của Lạc Lãng lần nữa hiện lên ở trong đầu Tạ Nghi, Tạ Nghi hung hăng tự đấm mình, Lạc Lãng cũng có thể làm nên chuyện, nhất định cậu cũng có thể làm được.

trong lòng Ở Tạ Nghi, người nào cũng có thể thua, không thể bại bởi Lạc Lãng, nếu ngay cả Lạc Lãng bề ngoài nhỏ yếu nhu mỹ cũng không sánh bằng, cậu còn mặt mũi nào ở lại chiến đội Lan lão đại?

Mỗi người đều có ranh giới cuối cùng của mình, mà Lạc Lãng chính là ranh giới cuối cùng mà Tạ Nghi không cách nào cúi đầu...

Hoặc bởi vì bị tinh thần Lăng Lan chấn động, trong lòng Tạ Nghi lại cháy lên ý chí chiến đấu vô tận lần nữa, vốn mặt trái quấy nhiễu tâm tình Tạ Nghi cực kỳ nghiêm trọng nhanh chóng yếu bớt, Tạ Nghi lại khôi phục sự nhẫn nại...

Thời gian đã qua mười mấy phút rất nhanh, lúc này, vốn là mưa to bắt đầu từ từ giảm dần, hai ba phút sau, mưa không còn rơi nữa, mà là mưa đá đáng sợ.

Thời tiết lập tức từ mùa hè nóng bức trở nên ngày đông vô cùng rét lạnh, bởi vì không khỏi động cơ giáp, không thể nào khởi động trang bị ổn định nhiệt độ, nhiệt độ bên trong khoang điều khiển cơ giáp giảm xuống cực nhanh, trực tiếp hạ xuống mười mấy độ, Lăng Lan thấy thế không nhịn được nhíu mày, thiên phú của cô là băng duyên, nhiệt độ thấp hơn nữa không có có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với cô, nhưng đội viên của cô lại không giống nhau...

Thể chất Tề Long vạm vỡ, Lăng Lan cũng không lo lắng, Triệu Tuấn cũng giống như thế, cũng kháng được sự lạnh lẽo. Lạc Lãng có nhiều nhân cách, bây giờ không nhịn được có thể mở ra những nhân cách khác để ngăn cản. Thể chất Tạ Nghi cũng không kém, coi như chịu chút đau khổ, cũng sẽ không có ảnh hưởng gì. Mà Lý Thì Du là quân y, nhất định là có biện pháp chống lại giá rét, khiến Lăng Lan lo lắng là Lý Lan Phong, thân thể hư nhược kia, có thể chịu đựng được nhiệt độ thấp này sao?

Ngón tay Lăng Lan ma sát theo bản năng, cô phải suy tính có tiếp tục chờ đợi hay không. Tình huống bất ngờ này, để cho cô có chút do dự, dù cô tính kiên trì, vẫn là vì thân thể Lý Lan Phong, nên sớm hành động mạo hiểm?

"Lão đại, ngươi còn nhớ rõ giới thiệu về Sao kim không?" Lúc Lăng Lan do dự, Tiểu Tứ đột nhiên mở miệng nói.

"Chị nhớ được,đặc biệt nhất của Khải Minh Tinh là trong vòng một ngày, có thể thấy được bốn mùa." Lúc ấy thấy điểm này, cô từng kinh ngạc, cũng mong đợi có thể thể nghiệm chân thật, tuy nhiên trong khoảng thời gian này ở Khải Minh Tinh, nhiệt độ vẫn là 20 độ, thời tiết tốt để cho cô nhớ Khải Minh Tinh có điểm đặc biệt.

"Bây giờ em hoài nghi, chúng ta vẫn còn ở Khải Minh Tinh không?." Tiểu Tứ nói.

Lăng Lan nghe vậy kinh ngạc: "Không phải em nói, lộ tuyến cùng tọa độ cũng giống Khải Minh Tinh sao?"

"Đúng, tọa độ cùng với lộ tuyến Tinh hạm, cũng như tọa độ Sao kim, nhưng, ở tinh hệ Mộng Đa của em ghi chép, từng có một tinh cầu kỳ quái, được gọi là Song Tử Tinh!"

"Song Tử Tinh? Có 12 chòm song tử?" Những lời này của Tiểu Tứ khiến cho Lăng Lan luôn luôn bình tĩnh kinh ngạc, Song Tử Tinh, đó không phải là trong ngôi sao trong truyền thuyết sao? Chẳng lẽ trên thế giới thực, có Song Tử Tinh?

Tiểu Tứ hiểu Lăng Lan nói là cái gì, cậu vội vàng lắc đầu nói: "Lão đại, không phải là chòm sao Song Tử, thật ra thì cũng có chút được rồi, nói đúng hơn, ở trong Tinh Hải mênh mông, có hai tinh cầu cho dù khí hậu, tư nguyên, sinh vật hay là cái gì khác, độ tương tự đạt tới 99% trở lên... hai tinh cầu này cũng sẽ được gọi là Song Tử Tinh."

Tiểu Tứ nói tới chỗ này, phát hiện còn bỏ sót điểm trọng yếu nhất, vội vàng bổ sung: "Mà hai tinh cầu này trên Tinh đồ*, ở thế đối lập nhau hoặc là tương liên, cũng sẽ trở thành Song Tử Tinh, hoặc là Song Tử Tinh giả."

(* Tinh đồ: bản đồ các vì sao)

"Em nói, chúng ta có thể đi tới Khải Minh Tinh trên Song Tử Tinh? Tiểu Tứ, mở ra Tinh Đồ chỗ Khải Minh Tinh." Lăng Lan vội vàng phân phó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.