Rốt cuộc, cơ giáp đại chiến giữa các trường quân đội Liên Bang mở màn, đầu tiên chính là ở bên trong sân nhà, lễ khai mạc bắt đầu long trọng vào lúc 9 giờ, lễ khai mạc này được phát sóng trực tiếp toàn liên minh Tinh Võng, bất kể là Quân bộ hay là tinh cầu Khải Minh làm chủ đều rất coi trọng.
Sáng sớm, sau khi Lăng Lan rửa mặt liền vận chuyển Dưỡng thân khí quyết ôn dưỡng thân thể, hơn hai tháng qua, mỗi lần sau khi luyện tập điều khiển Vương bài cơ giáp thật thể cô thường xuất hiện nội thương, chỉ cần vận chuyển "Dưỡng thân khí quyết" là có thể làm tốc độ khép lại của miệng vết thương nhanh hơn, cho nên Lăng Lan chỉ cần tỉnh táo hoặc không có việc gì làm liền sẽ vận chuyển tâm quyết để dưỡng thương.
Bất quá trong một tháng vừa rồi, Lăng Lan mới phát hiện công dụng chân chính kì diệu của "Dưỡng thân khí quyết", đó chính là trong quá trình ôn dưỡng, thể chất của cô chậm rãi tăng cường, tuy rằng hiệu quả cực kỳ nhỏ bé, nếu không phải Lăng Lan phát hiện mỗi lần thao tác trên cơ giáp thật thương tích càng ngày càng nhẹ thì có lẽ cô cũng sẽ xem nhẹ điểm này, không có biện pháp phát hiện sự huyền bí ẩn sâu bên trong của "Dưỡng thân khí quyết".
Điều này cũng làm cho Lăng Lan càng thêm coi trọng "Dưỡng thân khí quyết", không hề chỉ vì trị thương mà vận chuyển tâm quyết, chỉ cần có thời gian, cô liền sẽ tĩnh tâm tu dưỡng một phen. Lăng Lan kiên trì không ngừng, kết quả là cực tốt, Lăng Lan cảm giác thân thể chính mình càng ngày càng dẻo dai, đối với sự phản hồi đến từ các thao tác cơ giáp sự kháng cự áp lực cũng càng ngày càng mạnh mẽ. Đương nhiên đối với phát hiện này, cô cũng không quên nhắc nhở Lý Lan Phong, rốt cuộc Lý Lan Phong so với cô càng cần "Dưỡng thân khí quyết" để ôn dưỡng hơn, chỉ cần Lý Lan Phong kiên trì hằng ngày, đem cơ thể suy yếu sắp sửa hỏng mất của mình luyện tập thì sẽ không còn vấn đề gì nữa.
Tập hợp ở điểm dừng chân, khu trung gian trên quảng trường lớn, Lăng Lan vừa tới bên cạnh quảng trường liền nhìn thấy trên quảng trường đã tụ tập rất nhiều người. Lăng Lan tùy ý mà đánh giá vài lần, phát hiện hầu hết mọi quân giáo sinh của các trường quân đội đều đã tới, điều này làm cho cô trong lúc nhất thời không tìm thấy khu vực tập trung của trường Đệ Nhất Nam Sinh Nam Sinh.
Bất quá, điều này vẫn chưa thể làm Lăng Lan bối rối, bởi vì Tề Long đã sớm tới hiện trường, vào lúc Lăng Lan vừa đến, thiên phú thú thấy khiến cho cậu cảm ứng được vị trí của lão đại, cậu vội quay đầu, giơ cao tay phải dùng sức hướng lão đại tiếp đón, ý bảo bọn họ ở bên này.
Tề Long lớn tiếng tiếp đón đương nhiên kinh động mấy trường quân đội chung quanh, bất quá sau khi bọn họ nhìn thoáng qua Lăng Lan thì liền không dám quay lại xem nữa.
Lăng Lan không chần chờ trực tiếp đi qua, bên người Tề Long đã tụ tập rất nhiều người, đều là học sinh dự thi của trường Đệ Nhất Nam Sinh, Lăng Lan nhìn qua một vòng, phát hiện không chỉ có Kiều Đình, mấy người Vô Cực Đa Đồng đều một người cũng không thiếu, ngược lại cô bởi vì không biết điểm đến thành ra trở thành người đến cuối cùng.
Bất quá, không có người nào dám oán giận, thậm chí có không ít người cho rằng Lăng Lan nên là người cuối cùng trình diện. Ánh mắt Kiều Đình phức tạp mà liếc mắt nhìn Lăng Lan một cái, trong lòng thầm than, không nghĩ tới ở trong lúc không ai để ý, đoàn trưởng Lăng Lan của Lăng Thiên đã có địa vị ở trong lòng học sinh trường Đệ Nhất Nam Sinh. Hắn khổ tâm xây dựng suốt bốn năm mới được đến vị trí này, thế nhưng đối phương lại dễ như trở bàn tay mà đạt được…… Trong lòng Kiều Đình có một loại tư vị chua xót, trời đã sinh Du sao còn sinh Lượng, Lăng Lan này có lẽ sẽ là đối thủ của hắn cả đời.
“397?” Lăng Lan kinh ngạc, “Nói như vậy, chúng ta là đoàn cuối cùng lên sân khấu?” Chớ trách Lăng Lan kinh ngạc, trường Đệ Nhất Nam Sinh tuy rằng ở Liên Bang xếp hạng nhất, nhưng ở thời điểm diễn ra cơ giáp đại chiến, liên tục bảy lần đều xếp hạng nhì, Lăng Lan cho rằng thành tích như vậy hẳn là không tới phiên bọn họ là đoàn áp trục lên sân khấu.
“Đúng vậy, thời điểm vừa mới nhận được thông báo, tớ cũng không dám tin tưởng. Nhưng sau khi suy nghĩ……” Vũ Cảnh liếc liếc mắt về phía Kiều Đình cách đó không xa, cười nói, “Có lẽ là bởi vì anh ta.”
Lăng Lan đầu óc xoay chuyển, cảm thấy phán đoán của Vũ Cảnh không sai, lần này trường Đệ Nhất Nam Sinh có thể trở thành đoàn cuối cùng lên sân khấu nguyên nhân hẳn là vì Kiều Đình, là người thứ hai sau Lăng Tiêu thành công thăng Vương bài cơ giáp ở năm 4. Bất luận là Quân bộ hay là tinh cầu Khải Minh đều ký thác kỳ vọng cao với Kiều Đình, cũng không dám ở ngay lúc này hạ mặt mũi của Kiều Đình.
… Tề Long cũng mặc kệ vấn đề cuối cùng hay không cuối cùng, cậu không tình nguyện nhỏ giọng hỏi Lăng Lan: “Lão đại, chẳng lẽ ở thời điểm lễ khai mạc, người mang chức vị đoàn trưởng thật sự nhường cho Kiều Đình?”
Đoàn trưởng mang đội là người cầm cơ dẫn đầu toàn đội ở lúc tiến hành lễ khai mạc, mỗi một quân giáo sinh đều coi đây là sự tồn tại vinh dự, đây cũng là nguyên nhân Tề Long không cam lòng, rõ ràng trên thực tế mang đoàn chính là lão đại nhà cậu, vì sao nổi bật vạn chúng chú mục lại là Kiều Đình?
“Như vậy không phải rất tốt sao, anh ta chính là chủ lực đệ nhất của cơ giáp đại chiến lần này, cầm cờ dẫn đầu cũng là theo lẽ thường thôi.”
Lăng Lan không thèm để ý mà trả lời, so sánh với sự nổi bật, cô càng hy vọng bản thân mờ nhạt với mọi người, giới tính của cô đã được định sẵn không thể đi vào trong tầm mắt của mọi người.
Tề Long trong lòng vẫn là có chút khó chịu, bởi vì ở trong lòng cậu, lão đại là mạnh nhất, tuy rằng Kiều Đình là Vương bài sư sĩ, nhưng lão đại của cậu cũng là Vương bài sư sĩ, càng là một người siêu cấp thiên tài chỉ mới năm nhất liền thăng cấp Vương bài, cũng không phải là một người như Kiều Đình có thể so sánh. Bất quá, Tề Long cũng biết mọi sự quyết định của lão đại nhà mình là không thể sửa đổi, cậu cũng liền hậm hực mà im tiếng.
9 giờ đã đến, trên quảng trường lớn bắt đầu lu bù lên, từng chiếc xe huyền phù sau khi đi vào quảng trường, mang từng nhóm học sinh đi, sau khi nhân viên công tác an bài, hết thảy đều có vẻ ngay ngắn trật tự, theo thời gian trôi qua, trên quảng trường lớn, học sinh càng ngày càng ít, thời điểm tới 10 giờ hơn, rốt cuộc, đến phiên trường Đệ Nhất Nam Sinh, mà lúc này, trên quảng trường lớn cũng cũng chỉ có đội của trường Đệ Nhất Nam Sinh.
Kiều Đình theo bản năng mà liếc mắt nhìn Lăng Lan một cái, Lăng Lan hơi hơi gật đầu, Kiều Đình mãnh mẽ hít một hơi hôn lớn: “Chúng ta lên xe!” Nói xong, hắn chính là người đầu tiên bước lên xe huyền phù số 397.
Trường Đệ Nhất Nam Sinh dựa theo chiến đội sắp hàng, đâu vào đấy mà bước lên xe trung chuyển, mà tiểu đội cuối cùng bước lên xe trung chuyển là tiểu đội của Lăng Lan. Tà Nghi là người cuối cùng.bước lên, xe trung chuyển huyền phù số 397 liền rời khỏi quảng trường lớn, hướng chủ hội trường bay đi.
Lúc này, ở một góc trong quảng trường, có ba người trung niên đứng ở nơi đó, phía sau bọn họ còn đi theo mấy người, nhìn hành động của trường Đệ Nhất Nam Sinh, một người đứng bên trái cười như không cười hỏi người đứng giữa:
“ Ông Chu, cảm giác của ông thế nào trong đội hình của trường Đệ Nhất Nam Sinh,?"
Người đứng giữa chỉ là hừ lạnh một tiếng không có trả lời. Người bên trái ánh mắt lóe lóe, trong lòng không cam lòng lại lần nữa khiêu khích nói:
“Nghe nói, đoàn trưởng mang đoàn lần này của các ông ăn một cái mệt lớn trong tay đối phương, hơn nữa đối phương còn là một người vô danh tiểu tốt, xem ra lần này các ông muốn lấy vị trí thứ nhất có chút khó rồi……”
Đối phương vui sướng khi người gặp họa làm người đứng giữa rốt cuộc không chịu nổi, ông cười lạnh trào phúng nói:
“Ông Ngô, cơ giáp đại chiến lần này nghe nói có rất nhiều đoàn trưởng mang đoàn đều là Vương bài sư sĩ, các ông có thể chuẩn bị thỏa đáng, đừng từ xếp thứ tư lập tức rớt xuống xếp thứ mười mấy đấy, ném mặt mũi của trường quân đội chúng ta.”
Ông quay đầu nhìn về người vẫn luôn trầm mặc phía bên phải của mình, “Có phải hay không, ông Tào.”
Bên phải là một người đàn ông có khuôn mặt hiền lành, ông cười tủm tỉm nói:
“Nghe ông Chu vừa nói như vậy tôi đều có cảm giác áp lực thật lớn đó.”
Ông nhìn về phía người đàn ông bên trái thở dài:
“Ông Ngô, xem ra chúng ta nên đến cùng nhau trông coi một phen, miễn cho đến lúc đó ném hết thể diện.”
Ông Tào vừa dứt lời, ông Chu ở giữa sắc mặt tối sầm, mà ông Ngô bên trái nở nụ cười, ông Tào trong tối ngoài sáng đều giúp ông, ông đương nhiên vui vẻ.
Ông Chu đen mặt cười lạnh nói:
“Ông Tào, ông đừng được cái này mất cái khác.”
Trong miệng ông ta ẩn ẩn mang theo uy hiếp, không phải trường quân đội bọn họ phối hợp, muốn lấy được thứ tự tốt sao, đâu thể dễ dàng như vậy được.
Vì đối kháng với trường Đệ Nhất Nam Sinh mạnh mẽ, ba trường quân đội của bọn họ ở trong mấy lần đại chiến trước, khi Đại Hỗn Chiến cuối cùng mở ra thì ăn ý phối hợp, nắm tay hợp tác đem trường Đệ Nhất Nam Sinh loại bỏ, mà nay năm, theo lý cũng nên như thế, lại không thể tưởng được trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất xếp hạng thứ ba và trường xếp hạng tư là trường quân đội Đệ Tam Nam Sinh thế nhưng có tâm tư khác, ẩn ẩn bài xích trường quân đội của bọn họ. Chẳng lẽ là bởi vì bọn họ liên tục bốn lần đều cầm danh hiệu thứ nhất không nhường cho bọn họ, cho nên liền bất mãn?
… Thì ra ba người này là những người đại diện cho ba trường mạnh nhất còn lại. Ông Chu ở giữa là người thuộc trường quân đội Đệ Nhị Nam Sinh, nhiều lần liên tục đạt được vị trí thứ nhất. Bên trái là ông Ngô, nhiều lần xếp thứ tư thuộc trường quân đội Đệ Tam Nam Sinh, mà bên phải là ông Tào, là người thuộc trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất. Lúc này bọn họ cùng nhau chạy tới quảng trường lớn chính là muốn nhìn một chút bọn học sinh dự thi của trường Đệ Nhất Nam Sinh năm nay.
Đối với sự uy hiếp của ông Chu, ông Tào giống như không nghe thấy, ông vẫn như cũ tươi cười không thay đổi, hòa khí mà trả lời:
“Như thế nào sẽ đâu, mặc kệ là đối thủ rất mạnh, chúng ta đều muốn nỗ lực một phen, cũng không thể làm người áp quá một đầu a.”
Nghe lời này, sắc mặt ông Chu mới đẹp một chút, lời này của ông Tào rõ ràng là mềm đi, quả nhiên, không cho bọn họ nhìn sắc mặt một chút bọn họ liền không biết tốt xấu.
Mà ông Ngô nghe xong lời này liếc nhìn ông Tào hòa khí, như suy tư.
Ba người nhìn thấy không có sự tình gì liền từ biệt nhau, bọn họ mang theo trợ thủ của mình, hướng mục đích của từng người mà đến.
Trường quân đội Đệ Nhị Nam Sinh bên này, trợ thủ đi theo phía sau ông Chu vẻ mặt lo lắng nói:
“Chủ nhiệm, trường quân đội Đệ Tam Nam Sinh cùng trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất rốt cuộc là có ý tứ gì? Chẳng lẽ bọn họ không nghĩ tới hợp tác nữa?”
Ông Chu cười lạnh trả lời:
“Không có việc gì, trước lạnh nhạt với bọn họ một chút, trước khi thi đấu dựa vào chính mình tranh thủ, bọn họ nghĩ muốn lấy được thành tích tốt thì cũng không dễ dàng như vậy, chờ tới khi cuối cùng cho dù không muốn hợp tác thì bọn họ cũng sẽ đến hợp tác, tôi cũng không tin bọn họ bỏ được vị trí hiện tại.”
Trợ thủ lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, vẫn là chủ nhiệm lợi hại, biết thả dây dài câu cá lớn.
Mà trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất bên này đồng dạng cũng đang nói chuyện, chỉ là lúc này ông Tào đã sớm không còn tươi cười, trợ thủ của ông cũng đồng dạng thập phần uất hận:
“ Trường quân đội Đệ Nhị Nam Sinh dám làm ra loại chuyện này, chẳng lẽ còn nghĩ chúng ta sẽ cùng họ hợp tác sao?”
Ông Tào cười lạnh nói:
“Thật cho rằng trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất chúng ta là gạo nếp dễ làm, dám đối với học sinh nữ của chúng ta xuống tay, thật cmn hỗn đản."
Bạo khí làm người hiền lành cũng không tránh được mắng lời thô tục, “Nếu không phải là người của trường Đệ Nhất Nam Sinh tới, sợ là thiên tài tinh hàng hệ của chúng ta ngay lập tức sẽ bị huỷ hoại, bọn họ thế nhưng làm như chuyện gì cũng không xảy ra, thật là khinh người quá đáng. Lúc này đây, liền tính thành tích của chúng ta xếp cuối cùng cũng muốn đem trường quân đội Đệ Nhị Nam Sinh lôi xuống ngựa, để cho bọn họ biết, trường quân đội Tổng Hợp Đệ Nhất của chúng ta cũng có khí độ!”( mình cho rằng là thái độ và khí tiết)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]