Chương trước
Chương sau
Edit: Tuyết Dung Hoa 

Lăng Lan giải quyết xong băn khoan trong lòng liền quyết định mạo hiểm một lần, cô nhanh chóng gửi tin nhắn cho tất cả các thành viên trong tiểu đội, thông báo cho bọn họ cô sẽ hành động một mình nên Tề Long sẽ dẫn dắt các thành viên khác cùng nhau chiến đấu, Lăng Lan còn đặc biệt dặn dò, nếu gặp chuyện gì không thể giải quyết được, có thể cùng bàn bạc với Lý Lan Phong và Hàn Kế Quân tìm phương án giải quyết.

Tề Long và Hàn Kế Quân vốn là một võ một văn mà Lăng Lan cố tình bồi dưỡng. Nhưng mà, lúc Lăng Lan dặn dò Tề Long thế nhưng lại nghĩ tới Lý Lan Phong. Trong thời gian tiếp xúc này, Lăng Lan đã hiểu rõ năng lực của Lý Lan Phong, anh ta có những ưu điểm mà Hàn Kế Quân không có. Nếu như nói Hàn Kế Quân giỏi về dương mưu thì Lý Lan Phong lại thiện về âm mưu. Lý Lan Phong thường thường sẽ nghĩ ra một số biện pháp mà Hàn Kế Quân không bao giờ nghĩ đến. Mà trên chiến trường, không thể nghi ngờ cách làm của Lý Lan Phong càng dễ dàng giúp cho tiểu đội có thể sinh tồn.

Nghĩ đến đây, Lăng Lan quyết đoán lôi Lý Lan Phong vào cuộc, Lăng Lan cho rằng, Tề Long có Lý Lan Phong và Hàn Kế Quân hỗ trợ nhất định có thể dẫn dắt tiểu đội vượt qua trận chiến này.  

Lý Lan Phong chỉ mất hai phút là có thể điều khiển được giá cao cấp cơ giáp một cách quen thuộc, bởi vì từ một năm trước anh đã bắt đầu làm quen và luyện tập điều khiển cao cấp cơ giáp, cho nên không gặp phải bối rối khi phải điều khiển trong thế giới thật thay vì thế giới ảo giống như đoàn Tân Sinh. 

Lý Thì Du cũng giống như vậy, vào lúc này người có kinh nghiệm và không có kinh nghiệm thể hiện cao thấp rất rõ ràng. Dưới sự hỗ trợ của Lý Lan Phong và Lý Thì Du, đám người của Tề Long cũng rất nhanh khống chế được cơ giáp của mình.  

Các thành viên trong tiểu đội hầu như cũng nhận được tin tức của Lăng Lan, khi biết Lăng Lan quyết định hành động một mình, tuy mọi người đã có chuẩn bị trước nhưng vẫn không kiềm được có chút mất mát, dù sao có lão đại bên cạnh bọn họ cũng cảm thấy tự tin hơn. 

Theo sau, Tề Long nói quyết định của Lăng Lan cho Lý Lan Phong, muốn anh cùng Hàn Kế Quân cùng nhau hỗ trợ cậu an bài công việc chiến đấu cho tiểu đội. Lý Lan Phong nghe xong, cực kỳ cảm động, nhưng đồng thời cũng cảm thấy vô cùng mất mát.

Quyết định của Lăng Lan làm cho anh biết được Lăng Lan rất tín nhiệm anh. Thỏ con đối với anh cực kỳ chân thành tha thiết và quý trọng. Nhưng anh vẫn cảm thấy mất mát, bởi vì lúc chân chính chiến đấu trên chiến trường, anh vẫn không có tư cách đứng bên cạnh Lăng Lan. Rất rõ ràng, Lăng Lan an bài như vậy, có khả năng lớn là bởi vì bọn họ không có biện pháp đi theo bước chân của cô.    

Có lẽ, kĩ thuật thao tác của Thỏ con đã đạt tới Đặc cấp sư sĩ...Lý Lan Phong nghĩ tới bạn tốt Triệu Thuân của anh đã từng nói qua, ở sâu trong kho hàng có một mật thất, ở đó chuyên môn các đặc cấp cơ giáp phòng bị, có lẽ Thỏ con đã đi tới nơi đó. Anh có chút hối hận, sớm biết như vậy, lúc trước liền không nên quá chấp nhất với thao tác cơ sở mà bỏ qua cơ hội thăng cấp Đặc cấp sư sĩ cùng với Triệu Thuân. Nếu lúc trước anh không cố chấp như vậy mà thăng cấp Đặc cấp sư sĩ thì có lẽ anh liền có cơ hội đi theo thỏ con, cùng nhau hành động.

Cũng thật kì lạ, mỗi lần Lý Lan Phong đi theo Thỏ con, anh liền cảm thấy tâm tình rất thả lỏng, cho dù là số trời “Mệnh phượng hoàng" vẫn luôn gây áp lực cho anh cũng không còn lớn như trước. Anh đã một mình gánh vác vận mệnh hai mươi năm quả thật rất mệt mỏi, cũng có mấy lần thầm nghĩ sẽ từ bỏ, cho nên đối với loại cảm giác đặc biệt này anh vô cùng quý trọng và tham lam.  

Lý Lan Phong không muốn rời khỏi Thỏ con nửa bước, anh cảm giác nếu để Thỏ con rời khỏi cuộc đời anh một lần nữa, anh sẽ bị vận mệnh làm cho suy sụp hoàn toàn. 

“Nhất định phải nhanh chóng hoàn thành cơ sở…” Cảm giác mất mát của Lý Lan Phong chỉ chợt loé qua. Anh đột nhiên nhớ lại Thỏ con rất để ý đến cơ sở thao tác, xem cách bọn Tề Long thao tác đều chứng minh rằng bọn họ rất vững chắc ở phương diện này. Nếu như lúc trước anh lựa chọn đi lối tắt, Thỏ con sẽ tuyệt đối không cho anh sắc mặt tốt. Lý Lan Phong âm thầm kiềm chế suy nghĩ không an ổn của mình cũng âm thầm nhắc nhở chính mình...Nhưng mà để đến bù sự chênh lệch giữa anh và Thỏ con, Lý Lan Phong quyết định tăng gấp đôi thời gian luyện tập….     

Ngay lúc Lý Lan Phong còn đang rối rắm, thời gian khống chế cơ giáp mà Lăng Lan quy định đã sắp kết thúc. Vũ Cảnh và Lý Anh kiệt đến trễ vài phút so với bọn Tề Long cũng nhanh chóng nắm chắc những phút cuối cùng này khởi động cao cấp cơ giáp, tranh thủ làm quen một chút. 

Nhìn thấy thời gian quy định đã đến. Vũ Cảnh liền điều khiển cơ giáp ra hiệu với Tề Long và Lý Anh kiệt, ý bảo mọi thứ đã sẵn sàng, có thể bắt đầu rồi chứ?

Tề Long và Lý Anh Kiệt quyết đoán cho một thủ thế xác định. Cứ như vậy, ba người dẫn theo ba mươi cao cấp cơ giáp rời khỏi kho hàng. Ở khu trung cấp cơ giáp, mọi người nhìn thấy nhóm đoàn trưởng cùng các đội trưởng điều khiển cao cấp cơ giáp tiến lên, bọn họ cũng không cần phân phó liền nhanh chóng đi theo phía sau đội trưởng của mình, đâu vào đấy tiến về phía trước.  

Có lẽ bởi vì hơn một trăm giá cơ giáp đồng thời rời khỏi kho hàng, thế nhưng lại làm cho mặt đất sinh ra chấn động nhỏ, nhưng mà chiến hoả còn chưa lan tràn tới nơi này, xung quanh kho hàng cũng không có địch nhân, cho nên không có ai phát hiện một đoàn cơ giáp hùng hậu từ kho hàng đi ra. 

Các đại đội trưởng cũng không nhiều lời, chỉ nhắc nhở các đội viên điều chỉnh lại tần suất của kênh công cộng, tiến hành trao đổi. Thật ra chuyện này, mọi người cũng đã bàn bạc tốt nên làm thế nào, vì vậy rất nhanh đã chuẩn bị xong.

Tiểu đội Cao Tấn Vân là tiểu đội duy nhất không xuất thân từ Học Viện Đồng Quân Trung Tâm, bọn họ có thể giữ được biên chế của một tiểu đội có thể thấy thực lực của bọn họ không hề kém. Nhưng mà, Cao Tấn Vân nhìn nhìn hơn ba mươi giá cơ giáp ở phía trước, lại nhìn nhìn trung cấp cơ giáp chính mình điều khiển, trong lòng khó tránh khỏi có chút mất mát.  

Cao Tấn Vân là bị thực lực cao thâm và kế hoạch cướp thuyền đầy lớn mật của Lăng Lan thuyết phục. Sau khi tiến vào trường quân đội, liền kiên định đi theo Lăng Lan, gia nhập đoàn Tân Sinh. Đương nhiên, quyết định đi theo Lăng Lan cũng một phần là do tâm tư muốn dựa vào đại thụ của cậu, nhưng sau khi có kết quả trận đấu đánh cuộc với Lôi Đình, Cao Tấn Vân liền triệt để vứt bỏ những suy nghĩ này, toàn tâm toàn ý đi theo Lăng Lan.  

Cao Tấn Vân là người kiêu ngạo, tuy rằng cậu không xuất thân từ Học Viện Đồng Quân Trung Tâm nhưng cậu cũng là một trong những người mạnh nhất của học viện mình. Cậu cho rằng, tuy rằng mình thua kém mấy đại đoàn trưởng của đoàn Tân Sinh, nhưng so với các tiểu đội trưởng khác, hắn là không thua kém nơi nào đi. Nhưng hôm nay cậu lại bị đả kích một lần nữa, cậu thật không nghĩ tới các đội trưởng đến từ Học Viện Đồng Quân Trung Tâm lại mạnh như vậy, chỉ trong thời gian ngắn ngủi liền có thể điều khiển cao cấp cơ giáp. 

“Quả nhiên, núi cao còn có núi khác cao hơn, trước kia mình vẫn là quá mức tự tin.” Cao Tấn Vân bị đả kích chỉ có thể cười khổ, cũng làm cho đầu óc cậu thanh tỉnh, cho dù trước kia mình là người mạnh nhất của trường mình, nhưng ở nơi tụ tập tất cả các thiên tài như trường quân đội Đệ Nhất Nam Tử này thì cậu còn thua rất nhiều... 

Nhưng mà, Cao Tấn Vân sẽ không nhận thua nhanh như vậy, cậu quyết định tiếp tục nỗ lực luyện tập điều khiển cơ giáp, mau chóng đuổi theo những vị đội trưởng đó. Thua Lan lão đại, Cao Tấn Vân bái phục. Thua các đoàn trưởng, cậu còn có thể tự an ủi mình, dù sao những người này cũng đều là đoàn trưởng thực lực tự nhiên không tầm thường. Nhưng thua các đội trưởng, Cao Tấn Vân không thể tha thứ cho chính mình, cậu còn nhớ rất rõ tâm trạng phấn khích, hùng tâm tráng chí của mình trước kia, nhất định phải trở thành một trong những người xuất sắc của trường quân đội.  

Đang lúc Cao Tấn Vân tràn ngập ý chí chiến đấu thì lại bị một thanh âm làm cho bừng tỉnh……

“Tam ca, chúng ta thật sự có thể điều khiển cơ giáp đi chiến đấu sao?” Trong tiểu đội, một đội viên vẻ mặt đầy mộng ảo nói.

“Đáng chết, đừng dùng âm thanh khuếch đại  dùng kênh tiểu đội chuyên dụng mà trò chuyện.” Cao Tấn Vân nhìn thấy tiểu đội viên phạm sai lầm nhịn không được mở miệng mắng, may mắn nơi này không phải chiến khu, nếu không tuyệt đối là tìm đường chết.

Bởi vì bọn họ chưa phải là chiến đội, cho nên không có mã hoá kênh tiểu đội chuyên dùng, cái mà bọn họ gọi là kênh tiểu đội chỉ là điều chỉnh tần suất cho giống nhau, cũng không có mã hoá bảo hộ, rất dễ dàng bị hacker phá hoại. Nhưng mà tình huống hiện tại rất cấp bách cũng chỉ có thể tạm chấp nhận. 

Tiểu đội viên kia cũng nhận ra sai lầm của mình, vô cùng hoảng hốt sửa lại tần suất, rốt cuộc cũng kết nối được với kênh tiểu đội, lúc này Cao Tấn Vân mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng rất nhanh đã nhíu mày.

Thành viên của tiểu đội biểu hiện không tốt làm cho cậu có chút lo lắng. Lúc này, cậu có chút hối hận, vì cam đoan biên chế tiểu đội nên cậu không loại ra những đội viên còn chưa điều khiển thành thạo trung cấp cơ giáp. Phải biết rằng, lúc trước Lăng Lan đã yêu cầu những đoàn viên điều khiển thành thạo trung cấp cơ giáp mới có tư cách cùng cô đi ra chiến trường.  

“Tiểu Tưởng, cậu điều khiển còn chưa thuần thục, đến khi chiến đấu, cậu phải bảo vệ mình trước, gặp thời điểm thích hợp mới tiến hành tấn công từ xa.” Cao Tấn Vân nghĩ nghĩ rồi quyết định an bài như vậy, nếu cậu đã dẫn dắt đối phương ra đây tất nhiên phải phụ trách đối phương.

“Được, Tam ca.” Tiểu Tưởng nghe được Cao Tấn Vân an bài, tâm tình khẩn trương tức khắc buông lỏng, nói thật, nếu cho cậu điều khiển cơ giáp đi cận chiến, cậu thật sự sẽ rất lo lắng. 

Cao Tấn Vân an bài tốt các vị trí của mỗi đội viên, lúc này mới mang theo các đội viên chạy đến chiến trường, bởi vì biết thực lực tiểu đội mình tương đối yếu, Cao Tấn Vân cũng không dẫn tiểu đội mình đến khu dừng chân đầy hỗn loạn nơi có nhiều địch nhân nhất, mà là đi hướng ngược lại. 

Phải nói lựa chọn của Cao Tấn Vân cũng không có vấn đề gì, dù sao nơi càng hỗn loạn càng dễ dàng xảy ra chuyện, chỉ là cậu không nghĩ tới, những máy bay địch có sức chiến đấu bưu hãn rất tự tin vào sức mạnh của mình nên thường hay chiến đấu một mình hơn là đến những nơi hỗn loạn...

“Tam ca, phía trước có một máy bay địch, dựa theo tư liệu phản hồi đây là cao cấp cơ giáp!” Đội viên điều tra phía trước đột nhiên nhắc nhở. 

Cao Tấn Vân một nhận được tin tức này, còn chưa làm ra quyết định, liền nhìn thấy máy bay địch đã phát hiện ra bọn họ, hung ác mà nhào đến. Cao Tấn Vân biết trên phương diện tốc độ, trung cấp cơ giáp không thể so được với cao cấp cơ giáp, nếu như chạy trốn sớm muộn gì cũng bị đối phương bắt được, còn không bằng liều chết chiến một trận, có lẽ dựa đoàn đội hợp tác, có thể hạ được máy bay địch cũng không chừng.

Ý tưởng này loé lên trong đầu Cao Tấn Vân, cậu quyết đoán trả lời:“Chuẩn bị chiến đấu!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.