Chương trước
Chương sau
Edit: Phi Nguyệt

Lạc Lãng vừa thò mặt ra đã bị Vũ Cảnh chộp đến đội tiếp đón, lúc đầu Lạc Lãng còn không đồng ý tham gia, nhưng khi biết Lan lão đại cũng ở trong đó thì cậu không phản đối nữa. Nghĩ mà xem, lão đại cũng ra mặt rồi, chẳng lẽ đàn em còn có thể trốn được sao?

Ngay cả Lý Anh Kiệt vừa thoát được kiếp khổ ải cũng bị Lăng Lan bắt tới, tuy cậu ta rất muốn phản kháng nhưng chỉ cần một ánh mắt lạnh lùng của Lăng Lan bắn qua đã khiến cậu ta ỉu xìu, đành vuốt mũi mà nhận mệnh. Lý Anh Kiệt nghĩ, Lan lão đại còn hung tàn hơn gấp trăm lần vị anh họ kia của cậu ta.

Cứ như vậy, sau khi được huấn luyện ba ngày, cuối cùng thời khắc bọn họ lên sân khấu cũng đến. Lăng Lan mang theo một đám thiếu niên anh tuấn uy vũ đi tới địa điểm được chỉ định, xếp thành một hàng dài chào đón. Lưng ai cũng đứng thẳng tắp, phối hợp với bộ quân phục chuyên dụng dành cho nghi lễ màu xanh trắng khiến những thiếu niên này đầy vẻ anh khí ngời ngời, đầy đủ cảnh đẹp ý vui.

Ban lãnh đạo cấp cao của trường quân giáo đến thị sát cực kỳ hài lòng, đương nhiên đây chỉ là bước đầu tiên, những thiếu niên này có thực sự xuất sắc hay không, còn phải chờ xem biểu hiện tiếp theo của chúng.

Các đoàn sát hạch lần lượt đến trường đệ nhất nam sinh quân giáo, ai nấy đều tỏ ra sửng sốt khi nhìn thấy trường có một đội chào đón xuất sắc như thế này. Từ lúc nào mà trường quân giáo lại tiến bộ như vậy?

“Làm lễ, chào!” Lăng Lan hô to, toàn bộ đội ngũ đón tiếp đồng loạt ngẩng đầu đưa tay lên làm lễ của quân giáo sinh, động tác đồng đều, gương mặt nghiêm túc khiến thái độ của các đoàn khảo hạch cũng thay đổi, trở nên nghiêm chỉnh hơn. Các đoàn giám khảo theo phản xạ nhấc tay lên hoàn lễ, sau đó mới đi vào bên trong.

Từng đoàn giám khảo đi qua đội ngũ tiếp đón đều tỏ thái độ nghiêm túc, nhưng không khó nhìn ra trong mắt bọn họ đều lộ ra ánh mắt tán thưởng, xem ra biểu hiện của đội ngũ đón tiếp rất vừa lòng họ.

Ban lãnh đạo trường quân giáo như mở cờ trong bụng, thầm nghĩ mình quyết định rất đúng đắn. Họ không ngờ những học viên mới này sẽ làm được tốt như vậy, nghiêm chỉnh thể hiện được phong thái mạnh mẽ quả cảm của trường quân giáo, hơn nữa đều là các cậu thiếu niên trẻ tuổi, cho dù gặp phải người khó tính hơn nữa cũng phải mềm đi ba phần.

Các đoàn khảo hạch đến tập trung trong vòng ba ngày, trong đó có cả quân đoàn 23, ngoài ra còn có thêm mười mấy quân đoàn độc lập khác. Số lượng đoàn khảo hạch không nhiều cũng không ít, nhưng mỗi lần có đoàn đến, đội ngũ tiếp đón đều như thấy kẻ địch, dùng toàn lực ứng phó.

Có lẽ kế hoạch dùng mỹ nam kế của trường quân giáo đã thành công, thái độ của những đội ngũ khảo hạch tốt hơn nhiều so với những năm trước. Nhận được kết quả này, ban lãnh đạo của trường thầm thở phào, xem ra bọn họ đã làm đúng.

Lăng Lan chỉ cười nhạt trước thái độ vui mừng của ban lãnh đạo trường, cô không cho rằng những đoàn giám khảo đó sẽ vì có ấn tượng tốt mà cân nhắc nhẹ tay. Đến thời điểm cần ngoan độc, cô tin bọn họ tuyệt đối sẽ không mềm lòng, đây mới chính là bản chất của một quân nhân, có lẽ ban lãnh đạo trường thoát ly quân đội lâu rồi nên mới quên mất điều đó.

Có điều Lăng Lan không hơi đâu đi nhắc nhở bọn họ, dù thế nào đi nữa nhóm bọn cô chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ phía nhà trường giao cho là được, còn kết quả cuối cùng có ra sao cũng không liên quan gì đến bọn cô, Lăng Lan thích làm một người xem đứng ngoài hơn.

Nhưng Lăng Lan chỉ giữ được sự bình tĩnh trong hai ngày đầu, đến ngày thứ ba khi quân đoàn 23 xuất hiện, gương mặt vốn luôn bình tĩnh của Lăng Lan cuối cùng cũng biến sắc.

Quân đoàn 23 là quân đoàn mới được thành lập, danh sách giáo khảo của họ vừa được gửi đến ngay lập tức thu hút sự quan tâm của toàn thể giáo viên và học viên trong trường. Bề ngoài Lăng Lan giả bộ không quan tâm nhưng trong lòng khó tránh khỏi suy đoán xem cha cô sẽ phái người nào tới phụ trách khảo hạch lần này, đương nhiên cô mong muốn ông sẽ phái tới một đội trưởng công chính liêm minh để có thể lưu lại hình tượng tốt cho phía trường quân giáo.

Thế nhưng khi cô nhìn thấy một người đàn ông trung niên bước xuống khỏi phi thuyền thì gương mặt liệt luôn lạnh lùng như núi băng ngàn năm của Lăng Lan bị công phá thành công, các cơ trên gương mặt cô không ngừng co giật.

Người đàn ông đang cố kéo thấp chiếc nón lính, đeo một chiếc khẩu trang lớn che khuất toàn bộ khuôn mặt, cho dù mặc một thân quân phục thiếu tướng, làm ra vẻ quân nhân lạnh lùng nghiêm nghị nhưng cảm giác quen thuộc này sao có thể lừa gạt được ánh mắt của cô?

Lăng Lan thầm nghiến răng nghiến lợi trong lòng: “Má, làm thế nào mà ông già ngu ngốc của mình lại tới đây, ông ấy muốn giở trò quỷ gì vậy?”

“A, papa…” Tiểu Tứ hét lên trong đầu Lăng Lan, hai mắt bắn ra trái tim màu hồng, nó lập tức bị Lăng Lan đang tức giận đá bay.

“Ngươi bình thường một chút cho tôi.”

Tiểu Tứ bị đá ra lại nhanh chóng lăn trở về, nó ôm lấy bắp đùi của Lăng Lan khóc rống lên: “Ô ô ô, lão đại, tôi đã lâu không được nhìn thấy papa, vì sao chúng ta không được nói chuyện với papa?”  

“Vừa nhìn đã biết ông già ngu ngốc đó đang che giấu thân phận để tới đây, sao có thể lên nói chuyện được?” Lăng Lan nhìn người đàn ông đang tưởng mình đã cải trang cực tốt kia mà không nói nên lời.

May mà người bên cạnh ông cũng có ý định ngăn cản tầm mắt của mọi người, hơn nữa Lăng Tiêu tỏ ra khá khiêm tốn nên không bại lộ thân phận.

Khi đoàn khảo hạch của quân đoàn 23 đi ngang qua đội ngũ tiếp đón, Lăng Tiêu bỗng dừng bước, đôi mắt là thứ duy nhất lộ ra ngoài ánh lên tia cười, ông hỏi: “Động tác làm lễ rất tốt, là tân sinh à?”

Ông đang cố ý hỏi cô sao? Lăng Lan thầm trợn mắt liếc trắng cha già nhà mình, nhưng bên ngoài vẫn tự nhiên cúi chào: “Đúng vậy, thưa thủ trưởng.”

Lăng Tiêu quay sang cười nói với vị lãnh đạo cấp cao của trường quân giáo: “Không tệ, ngay cả tân sinh cũng có tư chất như vậy, trường đệ nhất nam sinh quân giáo đúng là danh bất hư truyền.” Ý của Lăng Tiêu là đang khen con gái nhà mình, không có một xu quan hệ gì với đám nam sinh trong trường.

Nhưng mấy vị lãnh đạo cao cấp của trường lại nghĩ khác, hầu như tất cả mọi người đều cho rằng lời khen này là dành cho trường quân giáo, thoáng chốc vẻ mặt bọn họ đều tươi vui hớn hở, đương nhiên vẫn phải tỏ ra khiêm tốn một chút mà liên tục nói không dám, không dám.

Những quân đoàn đến trước đó đều tỏ ra khen ngợi đội ngũ tiếp đón, nhưng bọn họ vẫn duy trì thái độ cao ngạo của kẻ ở phía trên, không ngờ đến lượt quân đoàn số 23, thủ trưởng của họ lại có thái độ hòa nhã như vậy, nhờ thế mà cảm tình của trường quân giáo đối với quân đoàn số 23 cũng đi lên khá nhiều.

Đồng thời bọn họ cũng thầm thán phục đại tướng Lăng Tiêu, cấp dưới của ông ấy cũng có khí chất điềm đạm như thế. Bọn họ lúc này bắt đầu tính toán, có phải cảm tình của quân đoàn số 23 với trường quân giáo tốt như vậy thì lần này sẽ thu càng nhiều học viên hơn không? Ý nghĩ này làm ban lãnh đạo cấp cao của trường nhất thời sốt lên sình sịch, đều nhất trí khi trở về phải chuẩn bị một chút, báo cho các giáo viên tin tức này để thông báo xuống phía dưới cho các học viên biết đường mà ghi danh vào quân đoàn số 23 nhiều hơn.

Ấn tượng tốt đẹp này vẫn kéo dài đến các năm sau, cho nên hàng năm không cần giáo viên nhắc nhở, các học viên vẫn chú trọng ghi danh vào quân đoàn 23.

Đây chính là sức quyến rũ của đại tướng Lăng Tiêu, ông luôn khiến người đối diện sinh ra cảm giác thân cận, bất tri bất giác mà lựa chọn theo hướng đi của ông!

“Oa oa oa, papa thật là giỏi!” Tiểu Tứ như biến thành gã háo sắc, khuôn mặt đờ đẫn nhìn Lăng Tiêu không chớp mắt, trông nó lúc này làm gì còn dáng vẻ của một trí tuệ nhân tạo siêu việt.

Lăng Lan chỉ biết im lặng nhìn trời, cô thấy Tiểu Tứ một khi đụng tới Lăng Tiêu đều như máy móc bị hỏng, xem ra nếu muốn duy trì sự ổn định cho nó, cô phải cách ly nó với Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu cười híp mắt với mấy vị lãnh đạo của trường quân giáo, ông chỉ tay vào Lăng Lan và đưa ra yêu cầu: “Cậu thiếu niên này rất được, trong khoảng thời gian tôi ở trường quân giáo, có thể để cậu ta làm hướng dẫn viên đưa tôi đi tham quan trường được không?” 

Phía trường tất nhiên đồng ý ngay lập tức, thế chẳng phải đại biểu cho việc quân đoàn 23 rất có hứng thú với trường quân giáo sao? Đây là chuyện tốt, tuyệt đối phải ủng hộ!

Hành động này của Lăng Tiêu trực tiếp phá nát tính toán của Lăng Lan làm cô thầm oán hận mình đã phí sức tính toán, xem ra Tiểu Tứ ở trong thời gian rất dài sắp tới sẽ không còn tâm tình làm việc cho cô rồi.

Thế là cuộc gặp mặt đầu tiên của hai cha con Lăng Tiêu và Lăng Lan ở trường đệ nhất nam sinh quân giáo đã diễn ra âm thầm lặng lẽ mà không ai hay biết…

À, cũng không phải không có người chú ý tới, chờ đoàn khảo hạch của quân đoàn 23 đi xa, Lạc Lãng đứng bên cạnh Lăng Lan mới khẽ hỏi: “Lan lão đại, cậu biết người kia ư?”

Lăng Lan hơi nhướng mày, đánh cho Lạc Lãng một ánh mắt như đang muốn nói vì sao cậu ta lại hỏi như vậy.

Lạc Lãng hoang mang: “Tớ vừa cảm nhận được khí tức của cậu hơi bất ổn…” Từ khi thu phục hết đám nhân cách, giác quan thứ sáu của Lạc Lãng cực kỳ mẫn cảm, cậu ta có thể phát giác được tâm tình của những người cậu ta để ý tới, ví dụ như tâm tình xao động lúc này của Lăng Lan.

Lăng Lan thấp giọng trả lời: “Khi nào quay về sẽ nói cho cậu biết.” Nếu cha cô đã tới, cô tin chắc ông sẽ không im hơi lặng tiếng rời khỏi đây khi xong việc, nhất định ông sẽ làm cái gì đó. Hơn nữa, cô cũng muốn giới thiệu những người bạn ở bên cạnh mình cho ông biết, cô muốn nói với ông rằng, đây là những anh em quý trọng nhất của cô, và cô cũng mong muốn Lăng Tiêu có thể nhìn nhận đồng bạn của mình.

Lăng Lan lúc này còn chưa nhận ra, hành động của cô bây giờ giống như một đứa trẻ muốn được phụ huynh khen thưởng.

Lạc Lãng nghe vậy gật đầu rồi không tiếp tục nói nữa, bởi vì nghi thức tiếp đón còn chưa kết thúc, có mấy quân đoàn Liên bang và quân đoàn độc lập sắp đến.

Sau ba ngày, những thiếu niên có tố chất thân thể tốt như bọn họ cũng hiểu được thế nào là thể xác và tinh thần cùng mệt mỏi. Khi được phía nhà trường thông báo nhiệm vụ của họ kết thúc thì các thiếu niên này đều đồng loạt hoan hô, xúc động khi mình được thoát khỏi khổ ải.

Nói thật là, dù họ chỉ làm mấy động tác đơn giản như đứng thẳng, xếp thành hàng, giơ tay chào theo nghi lễ nhưng những áp lực đè lên lòng họ không hề nhẹ nhàng như biểu hiện bề ngoài, bởi vì những người làm giám khảo cho cuộc thi sát hạch đều là những chiến binh kinh qua trăm nghìn trận đánh trên chiến trường, trên người bọn họ mang theo một thứ sát khí nồng đậm liên tục đánh thẳng vào sức chịu đựng của đám thiếu niên.

Đối mặt với những vị giám khảo là những quân nhân mạnh mẽ, các thiếu niên của chúng ta có thể trấn định tự nhiên hoàn thành công việc một cách hoàn hảo như vậy, hoàn toàn là nhờ công lao của Lăng Lan mỗi ngày đều dùng khí thế áp bức rèn luyện cho bọn họ, để bọn họ có thể trong thời gian ngắn thích ứng được với loại sát khí này.

Cuối cùng cũng xong, hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc, đồng thời bọn họ cũng để lại được ấn tượng vô cùng tốt trong mắt các đoàn khảo hạch, cũng mang đến cơ hội phát triển trong tương lai cho bọn họ, sau này dù có đến quân đoàn nào, chỉ cần nói họ đã từng đảm nhận nhiệm vụ tiếp đón của năm nay, thì những vị quân sĩ kia đều nhìn bọn họ với cặp mắt khác, phải nói, nhờ việc này mà tương lai của bọn họ tuyệt đối được đảm bảo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.