“Tuy rằng thiếu mộtvị đại tướng nơi chiến trường, nhưng Liên Bang lại nhiều một phần uyhiếp, tôi cũng không muốn lại có thêm một người như Lăng Tiêu thiếutướng cứ thế mà ra đi.” Lão Liên nói tới đây sắc mặt trở nên cực kỳ tốităm. Đến bây giờ, ông vẫn không rõ, vì sao chỉ là mà trận chiến nhỏ râuria mà Liên Bang lại phái ra vũ khí chung cực in cơ giáp xuất chiến?Càng buồn cười chính là một vị thần cấp sư sĩ quan trọng đối với LiênBang như thế, thế nhưng lại bị địch quốc thiết cục cấp ám hại đơn giảnnhư vậy…… Nhân viên cơ quan tình báo của bọn họ chẳng lẽ đều đi ăn phânsao?
Mỗi nghĩ đến đây, trong lòng liền một phen lửa giận, thậtmuốn đánh chết những tên vô dụng tình báo đó….Nếu không phải lúc đó ĐệNhất nguyên soái (nguyên soái số 1) trực tiếp đem những người kia truycứu trách nhiệm, chỉ sợ quân nhân toàn Liên Bang sẽ lao về phía bọn họcho mỗi người một trảo để xả giận mới có thể bỏ qua.
“Đừng nóiđến sự kiện thương tâm kia nữa, sự kiện Lăng Tiêu thiếu tướng chính làmối hận trong lòng của toàn bộ quân nhân Liên Bang chúng ta.” Trình Viễn Hành sắc mặt âm trầm xuống, cho dù đã mười năm đi qua, công dân LiênBang vẫn không thể tiếp thụ sự thật tàn khốc này.
Trình Viễn Hành nhìn về phía Lăng Lan sắc mặt mới tốt hơn một chút, anh ta phấn chấntinh thần nói: “Hai đứa trẻ vừa rồi tuy rằng thiên phú rất tốt, thật lực cũng đủ, bất quá lại không phải là người mạnh nhất trong lớp của tôi…”Chỉ có những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-tuong-lai-khong-de-lam/2866052/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.