Chương trước
Chương sau
Lăng Lan lưu loát mànhảy lên khoang thao tác, sau đó nhanh chóng đóng cửa khoang, khởi độngcơ giáp. Ba phút sau, màn hình sáng lên, con số 3:00 xuất hiện ở góc bên phải nhấp nháy như muốn nhắc nhở Lăng Lan sự tồn tại của nó.

Lúc này Lăng Lan chỉ là liếc mắt nhìn nó một cái, cũng không bởi vì con sốđó làm khẩn trương nôn nóng, cô chỉ bình tĩnh mà nhìn hình ảnh cuối cùng hiện ra trên màn hình.

Quả nhiên, hình trên màn ảnh thay đổi,Lăng Lan lại một lần đi tới cửa vào của thông đạo. Học tập không giankhông cho Lăng Lan quá nhiều thời gian chuẩn bị, con số 3:00 phía dướimàn hình bắt đầu đếm ngược……

Lúc này, Lăng Lan không nóng vộiliều mạng đề cao tốc độ tay xông ra ngoài nữa, cô lựa chọn giảm tốc độtay lại, thậm chí còn có mấy lần tạm dừng, hai tay cô phối hợp, thao tác cơ giáp con thỏ hướng trong thông đạo hẹp, nhẹ nhàng mà nhảy! (con thỏdi chuyển bằng cách nhảy mà)

Mỗi một bước nhảy của cô đều ngắn vô cùng,còn không đến hai mét, nhưng phần cẩn thận này lại giúp cô không bị lỗi trong thao tác, cam đoan cho cô có thể vững vàng mà nhảy trongthông đạo, không có bất cứ sai lệch nào.

Lăng Lan không nóng vộinhảy liên tục mà tính toán khoảng cách của từng bước đi, sau khi tínhxong mới vung tay, điều khiển cơ giáp nhảy bước tiếp theo.

Bìnhtĩnh lại, không bị ba phút đếm ngược làm ảnh hưởng, lúc này Lăng Lan mới phát hiện thông đạo thoạt nhìn thẳng tắp này kỳ thật lại có mấy đườnguốn lượn, chỉ là lúc trước cô chạy qua quá nhanh, không chú ý điểm này.

Lúc này Lăng Lan mới biết vì sao lúc trước mình luôn bị đâm vào tường, hóara là do cô không chú ý thông đạo này có hình uốn lượn nên dù có điềukhiển cơ giáp tới tọa độ mà cơ giáp cấp thì cuối cùng cũng sẽ nhảy trật, và kết quả chờ cô vẫn là đâm vào tường.

Ba phút, nói dài cũngkhông dài lắm, mà nói ngắn cũng không quá ngắn, Lăng Lan vừa mới tiếnvào thông đạo ước chừng ba mươi mấy mét, tránh được mấy cái chướng ngạivật thì thời gian liền hết. Bất quá Lăng Lan cũng không biết vì sao lầnnày không gian học tập lại không tiến hành xử phạt mình, điện giật không xuất hiện, không đuổi mình về vị trí ban đầu. Có điều khi đồng hồ đếmđến 0:00 cũng không dừng lại, nó bắt đầu nhảy ngược, trở thành số âm.

Những việc này đều lặng yên không tiếng động mà diễn ra, Lăng Lan đang hếtsức chăm chú thao tác cơ giáp căn bản không có phát hiện…… Thẳng đến khi cô nhảy được mấy chục lần, đi sâu vào thêm mấy chục mét mới bừng tỉnhnhớ tới thời gian vẫn còn đang đếm người.

Cô đang thắc mắc vì sao ba phút lại lâu như vậy.

Lăng Lan cố ý liếc liếc mắt nhìn đồng hồ đếm ngược, cô phát hiện những consố đếm ngược đó càng lúc càng lớn. Trong lòng Lăng Lan cả kinh. Độtnhiên dừng động tác tay lại, cơ giáp con thỏ tức khắc tạm dừng.

Lăng Lan lúc này mới hoàn toàn thấy rõ, con số đếm ngược hiện tại đang hiện ra số âm. Nói cách khác cô đã sớm vượt qua ba phút.

Lăng Lan suy tư: Trước đây bởi vì nóng vội, cô liều mạng tăng nhanh tốc độ,đấu đá lung tung, xem nhẹ hoàn cảnh cho nên liên tiếp đâm tường, kết quả cuối cùng chỉ có thể bị điện giật để trừng phạt…… Nhưng mà vì sao bâygiờ hệ thống lại không phản ứng gì hết?

Lăng Lan hồi tưởng lạilúc cô đẩy cánh cửa vào phòng cơ giáp, nhớ lại cuộc đối thoại của cô vàTam hào, nghĩ tới chính mình bị Tam hào lừa sẽ bị hệ thống trừng phạtsau mà đầu óc nóng lên, đâm đầu vào tường… Cô thật ngốc muốn chết!

Cô vậy mà quên mất trong không gian học tập trung, nếu huấn luyện thất bại thì căn bản không có trừng phạt! Kinh nghiệm bảy năm học tập ơi, saolúc quan trọng thế này cô lại quên hết cơ chứ, khó trách không gian họctập lại tức giận như vậy. Xem ra từ khi lấy được nhiệm vụ truyền thừacủa Lăng Tiêu dưới mí mắt của quân bộ, cô đã quá lờ là, không cẩn thậnrồi.

Lăng Lan đột nhiên tự giễu: “Thật mất mặt mà! Là bởi vì bình thường mình luôn cảm thấy mạnh hơn người khác nên kiêu ngạo sao? Làmuốn dùng những trừng phạt đó để nhắc nhở mình không có tư cách lên mặtsao?” Trong lòng Lăng Lan hiểu ra, việc trừng phạt bằng điện không phảivì cô thất bại trong nhiệm vụ mà trừng phạt ý đồ lỗ mãng của cô. Đây làcảnh cáo từ học tập không gian!

Khóe miệng Lăng Lan hơi hơi nhếch lên, ánh mắt lóe sáng lóe sáng, tuy rằng học tập không gian có đôi khirất không đàng hoàng, nhưng thời khắc mấu chốt lại ngăn cô phạm sai lầm, cô cảm thấy có thể có được không gian học tập này thật sự là may mắncủa chính mình.

Nghĩ thông suốt, lúc này tâm tình Lăng Lan càngthêm bình tĩnh, cô không hề quan tâm cái gọi là con số đếm ngược, chuyên tâm mà thao tác cơ giáp chậm rãi thăm dò cái thông đạo này, từ lúc bắtđầu chỉ có thể khó khăn nhảy tới trong thông đạo, tới về sau, tuy khônggian càng ngày càng trống, nhưng chướng ngại cũng càng ngày càng nhiều,thậm chí còn xuất hiện chướng ngại đôi, chỉ có thể nhảy mấy lần liên tục mới qua được.

Lăng Lan cứ thế từ từ đi trong thông đạo, bất quámột vấn đề mới lại xuất hiện. Một khối nham thạch thật lớn xuất hiện ởtrước mặt Lăng Lan, khối thạch đứng giữa cắt thông đạo thành hai nữanhỏ, mà với khoảng cách đó, cơ giáp của Lăng Lan không thể qua được.

Rất nhanh, Lăng Lan phát hiện, ở phía trên thanh nhanh thạch, một khoảngtrống vừa đủ cho cơ giáp vượt qua, vượt qua bằng cách nhảy lên, chú ý là nhảy qua… Nói cách khác, lúc này đây, yêu cầu về kỹ thuật điều khiển cơ giáp lại nâng lên một nấc, cô cần phải nhảy lên một độ cao nhất định,với một tốc độ nhất định, nếu không sẽ dễ dàng đụng phải những chướngngại xung quanh đó.

Lăng Lan để quang não của cơ giáp thỏ phântích lộ tuyến cần phải thực hiện cùng với những thao tác cần thực hiện.Trong lòng đồng thời tưởng tượng những việc cần làm.

Cô thao táccơ giáp lùi về phía sau mười mét, chướng ngại quá cao, cô cần phải lấyđà để mượn lực. Lần đầu tiên, khi Lăng Lan chạy lấy đà rồi nhảy lên, côliền phát hiện mình đã bị lệch mục tiêu, ngay lập tức cô dừng động táctay, cơ giáp dừng lại ngay khi cách chướng ngại còn mười cm, trái timLăng Lan như ngưng đập khi nhìn con số đếm ngược khoảng cách trên mànhình.

Lần thứ hai, vị trí đúng rồi, nhưng lực không đủ, không đạt tới độ cao yêu cầu, may mắn Lăng Lan phản ứng rất nhanh, khi con thỏđâm vào khối thạch, Lăng Lan liền giang tay chân ra, xoay một vòng rasau rồi an toàn đáp xuống đất, đau tìm lần hai……

Hai lần thất bại làm trong lòng Lăng Lan cẩn thận hơn, lần thứ ba, Lăng Lan thao tác cơgiáp thuận lợi vượt qua khối thạch. Giờ phút này Lăng Lan không biết,sau khi vượt qua đoạn chướng ngại này, khả năng điều khiển cơ giáp củacô càng thuận buồm xuôi gió, từ lúc bắt đầu chật vật, đến bây giờ nhẹnhàng đối phó với các tình huống phát sinh, có thể nói, tiến bộ của Lăng Lan đã nhanh thần tốc.

Mà Lăng Lan, vì ứng phó đủ loại tìnhhuống, cô bất tri bất giác càng hoàn thiện khả năng điều khiển cơ giápcủa mình hơn, đây chính mà mục đích cuối cùng của nhiệm vụ vượt thôngđạo.

Ở trong không gian học tập, tiêu chuẩn cơ bản nhất mà một cơ giáp sĩ phải đạt chính là vượt qua thông đạo này, không những điềukhiển cơ giáp giống như điều khiển tay chân mình mà còn phải điều khiểncơ giáp như chính thân thể mình, mà số người có thể đạt được tiêu chuẩnnày…thật sự không nhiều.

Cho nên, Lăng Lan muốn đủ tư cách quacửa này thì cần phải luyện thao tác điều khiển tới mức nhuần nhuyễnnhất, cũng vì điều kiện này mà Lăng Lan xém chút đánh mất chính mình…

Lúc Lăng Lan vượt qua thêm mấy chục chướng ngại nữa thì rốt cuộc cô đã thấy đầu ra của thông đạo. Dùng hết 32 phút 39 giây. Đương nhiên, thời giannày so với thời gian ba phút mà không gian học tập yêu cầu thật sự kémnhau quá xa. Bất quá, Lăng Lan cũng không lo lắng, bởi vì cô rất rõràng, đây là lần đầu tiên cô hoàn thành đi hết con đường của thông đạo,bởi vì không biết có chuyện gì xảy ra nên mỗi bước đi đều thận trọng vôcùng, nhưng lần thứ hai, thứ ba sẽ khác, sẽ không tốn quá nhiều thờigian như vậy nữa…

Sự thật đã chứng minh chính xác như như LăngLan dự đoán, lần thứ hai, Lăng Lan liền vượt qua thông đạo trong thờigian 23 phút, lần thứ ba là gần 20 phút, nhưng thời gian này lại là cựchạn, những lần tiếp theo vẫn luôn ở thành tích này, không thể rút ngắnthời gian hơn nữa.

Vì cam đoan chính mình không đâm lầm vàotường, Lăng Lan cũng không cố gắng tăng tốc độ tay, vẫn dùng tốc độ taynhư cũ để điều khiển cơ giáp, bất quá sau vài lần không thể đột phá qua20 phút, Lăng Lan quyết định tăng tốc độ tay lên một bậc.

Bấtquá, đề cao tốc độ tay cũng đồng nghĩa với việc sẽ xảy ra xơ xuất, tuyđã cố gắng không chế rất tốt, nhưng vẫn có một lỗi nhỏ xảy ra, cô trựctiếp đâm về phía vách tường. Bất quá Lăng Lan cũng phản ứng thực mau,không giống như trước không thể khống chế mà đâm mạnh vào tường, lúc này cô dùng chân đạp lên vách tường, mượn lực rồi bắn ngược ra sau, trở vềvị trí ban đầu.

Cứ như vậy va va đập đập trong thông đạo, LăngLan phát hiện thời gian cũng không giảm bớt mà còn tăng thêm, mất 21phút để hoàn thành. Lăng Lan cũng không quá nản lòng, cô tự biết khi đềcao tốc độ thì việc mắc sai lầm là rất bình thường, chỉ cần cho cô thờigian để hoàn toàn thích ứng với tốc độ tay mới này thì cô có thể vượtqua thông đạo theo đúng thời gian mà không gian học tập yêu cầu.

Vì thế Lăng Lan liền để tốc độ này, một lần lại một lần mà luyện tập ở trong thông đạo, điều chỉnh lại điều chỉnh……

Một đêm không nói chuyện, Lăng Lan thậm chí không biết chính khi nào thìmình bị không gian học tập đá trở về. Sáng sớm ngày thứ hai, Lăng Lantrừ bỏ tham dự những khóa học tất yếu, thời gian còn lại cô đều ở trongkhông gian học tập, luyện tập điều khiển cơ giáp.

Đương nhiên vìđể mẹ Lam yên tâm, Lăng Lan vẫn nằm trong khoang đăng nhập thế giới ảođể giả vờ đi học, cô còn để cho tiểu Tứ tạo ra một hình ảnh giả đặttrong thư viện phòng ngừa trường hợp có người theo dõi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.