Đương nhiên, Lăng Lan cũng có thể lựa chọn gặp chiêu biến chiêu, đối phương đánh thế nào cô liền phá thế đó. Đáng tiếc, thằng nhóc nhỏ tuổi hay để tính toán nhỏ nhặt Vũ Cảnh này lại không muốn cho cô như ý, nói cách khác, Vũ Cảnh hạ quyết tâm không chủ động công kích, cậu muốn Lăng Lan xuất thủ.
Cho nên, bây giờ Lăng Lan rất đau đầu, và đây cũng là lý do vì sao Tề Long bên kia đánh hơn mấy trăm chiêu mà Lăng Lan bên này chỉ mới đánh thử hơn 10 chiêu, nói cách khác, nãy giờ hai người chỉ vòng qua lại thử sức nhau làm lãng phí thời gian.
Nhưng mà Lăng Lan là người cái gì cũng có thể thiếu, chính nhẫn nại không thiếu, cho dù là Nhất hào đạo sư cũng từng nói năng lực nhẫn nại của Lăng Lan là thuộc cấp bậc biến thái, trừ phi là cô không muốn nhẫn, còn không thì không ai có thể thắng được cô.
Nhìn cục diện giằng co vòng quanh diễn ra liên tục nãy giờ khiến cho những người xem trận chiến của 2 người cũng bắt đầu mất nhẫn nại, người người bắt đầu rời đi hết, cả những người giáo viên cũng bắt đầu rời đi xem những trận đấu khác.
Ở trong không gian ý thức, giờ phút này tiểu Tứ cũng bị hoàn cảnh trước mắt làm cho thấp thỏm nôn nóng : “Lão đại, chẳng lẽ đầu cô không bị choáng váng sao. Đã đi mấy chục vòng luôn rồi?”
“Vẫn tốt, không xuất hiện tình huống hoa mắt, chóng mặt.” Lăng Lan lạnh lùng tự giễu một phen, cô đối với loại cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-tuong-lai-khong-de-lam/2865954/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.