Lăng Lan đithì 3 người tiểu đệ phía sau cùng đi theo tới, rất nhanh bốn người Lăng Lan đã đi tới trước mặt Lý Anh Kiệt. 
"Lâm Trung Khanh, sao cậu còn chưa mua đồ ăn?" Lăng Lan không khách khí hỏi. 
Nếu đã muốn mượn thế thì phải để Lâm Trung Khanh biết, cái "thế" này cũng không dễ dàng mà mượn như vậy, nên trả giá thì phải trả giá, Lăng Lan không bao giờ làm gì không công. 
Lời nói của Lăng Lan khiến vẻ mặt Lâm Trung Khanh giãn ra, cậu trả lời: "Bạn học Lăng, thật xin lỗi, để cậu phải đợi lâu ." Ánh mắt cậu ta quét về phía đám người Lý Anh Kiệt, ý nói cho Lăng Lan người ngăn cản mình mua đồ chính là nhữngngười này. 
Lăng Lan rất phối hợp quay đầu theo tầm mắt Lâm Trung Khanh rồi nhìn về phía Lý Anh Kiệt, Lăng Lan nhăn mày kinh ngạc nói: "A! Hóa ra là bạn học Lý cóchuyện gì vậy? Cậu cũng có việc tìm Lâm Trung Khanh sao?" 
Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên giả tạo của Lăng Lan mà Lý Anh Kiệt giận đỏ mặt, rõ ràng đã thấy mình mà còn trợn mắt nói nói dối như vậy, Lý Anh Kiệt nghiến răng nghiến lợi nói: "Hóa ra là bạn học Lăng, đúng là có chút việc." Muốn đóng kịch thì cùng đóng, cậu cũng không tin mình thua. 
Lăng Lan gật đầu, tựa hồ thật vô tình nói: "Vậy thì xếp theo thứ tự trước sau đi, bạn học Lý cậu hãy đợi bạn học Lâm làm xong việc của tôi rồi hãy đến tìm cậu ấy..." Lăng Lan đột nhiên nghĩ tới cái gì bổ sung, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-tuong-lai-khong-de-lam/2865918/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.