Lăng Lan say rượu rất đáng yêu, không nói chuyện lung tung, cũng khóc lóc om sòm, cô chỉ yên tĩnh ngủ say, đôi khi cũng thổi lên một cái bong bóng nước.
Cảnh tượng đáng yêu này làm Lam Lạc Phượng vừa bực mình vừa buồn cười, không nghĩ tới chỉ không chú ý chút mà đứa nhỏ này vậy đã trộm uống rượu đỏ. Nhưng mà, cũng chỉ là giờ phút này, Lăng Lan mới chân chính giống một đứa trẻ sáu tuổi, ngủ mà không phải suy nghĩ đến thứ gì.
Lam Lạc Phượng biết mấy năm nay Lăng Lan kỳ thực rất mệt, mỗi ngày đều cónhiệm vụ huấn luyện, mỗi lần cô đều rơi nước mắt nhìn lén đứa trẻ huấn luyện đến ngất ( kỳ thực là tiểu Tứ hạn chế thời gian luyện tập của Lăng Lan. Thân thể của cô vẫn còn quá yếu ớt, huấn luyện quá độ ngược lại sẽ làm cho cơ thể bị thương tổn mà không cách nào bù đắp được.)
Lam Lạc Phượng không thể ngăn những bài huấn luyện đó, bởi vì cô rất rõ ràng, làm như vậy là vì tốt cho tương lai của Lăng Lan, Liên Bang là thế giới cường giả vi tôn ( mạnh thì có quyền ),thêm một phần thực lực thì sẽ có thêm 1% an toàn,cho nên vì tương lai Lăng Lan, cô ( Lam Lạc Phượng ) dù không đành lòng cũng phải nhẫn tâm.
Lam Lạc Phượng rất nhanh ôm Lăng Lan lên, đem Lăng Lan đưa về phòng mình. Từ khi có thể nói rõ ràng, Lăng Lan đã yêu cầu được ở một gian phòng riêng, mà Lam Lạc Phượng vốn là một người mẹ nhị thập tứ hiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-ong-tuong-lai-khong-de-lam/2865863/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.