"Được lắm. Nếu con đã có sự lựa chọn, thì ta sẽ chiều theo ý con."
Dứt lời, Lãnh lão gia hậm hực ngồi xuống ghế, liền sau đó quay mặt nhìn sang chỗ khác. Sớm nhận ra câu nói này, Lãnh Bá Siêu nhìn sang người con gái bên cạnh mình, khẽ nắm chặt lấy tay cô, mỉm cười nói:
- "Ngữ Đồng, em có chịu ở bên cạnh vị thiếu gia thất thế như anh suốt cả đời không?"
Vệ Ngữ Đồng hai mắt rưng rưng mà nhìn thẳng vào mắt anh, chậm rãi đáp:
- "Em đồng ý."
Dứt lời, cả hai người lập tức xoay lưng, dõng dạc tiến ra phía cửa chính. Ngay khi anh và cô vừa đặt chân đến cửa thì bên tai bất ngờ vang lên tiếng hò hét của toàn bộ gia nhân ở bên trong nhà. Tiểu Lan nhanh chân chạy đến tung pháo giấy về phía đôi vợ chồng trẻ khiến anh và cô vô cùng ngơ ngác chưa biết chuyện gì đang diễn ra mà chỉ nghe tiếng cười giòn tan không ngớt của những người đằng sau.
- "Lão gia, tôi không ngờ ông lại diễn sâu đến thế."
Lãnh phu nhân không nhịn được nữa mà đưa tay che miệng nhìn người bên cạnh cười không ngớt. Thoáng chốc, Lãnh lão gia cũng lập tức xả vai mà quay trở về vẻ mặt tươi cười hằng ngày, hướng Lãnh Bá Siêu mà khen ngợi:
- "Đúng là con trai của cha. Chưa bao giờ khiến cha phải thất vọng. Khi nãy chỉ là thử thách để xem tình cảm con đối với Ngữ Đồng sâu đậm đến mức nào? Quả thật, nó còn hơn những gì cha mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-loi-vao-tim-em/2854823/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.