Bệnh viện thành phố...
Chu Gia Hào vừa đến bệnh viện đã chạm mặt Giản Tuyết Hi. Kể từ sau khi Vệ Ngữ Đồng xuất viện, anh cũng không còn lý do gì để bắt chuyện với cô. Mỗi lần chạm mặt Chu Gia Hào đều cố tỏ ra thật lạnh lùng mà đi lướt qua người mình từng thích.
- "Chu Gia Hào, tại sao anh luôn tránh né mỗi khi gặp em chứ? Em biết rõ rằng anh đã sớm nhận ra cô nàng béo năm xưa chính là em."
Giản Tuyết Hi sau những lần nhìn người trong lòng không để tâm đến mình mà không nhịn được nữa, lớn tiếng nói. Chu Gia Hào nghe giọng nói của người từ sau, hai tay khẽ siết chặt mà đứng lặng. Một lúc sau, anh không xoay người lại hồi đáp Giản Tuyết Hi mà thẳng thừng bước đi vào bên trong phòng nghỉ trưa của bác sĩ.
- "Đúng là thời gian đã làm con người ta thay đổi. Chu Gia Hào, kể từ bây giờ, em sẽ không đắm chìm trong kí ức của bảy năm trước. Mãi đuổi theo bóng hình của người sớm đã biết người ấy không bao giờ ngoảnh mặt nhìn lại thì chỉ lãng phí tuổi trẻ mà thôi."
Một dòng nước mắt khẽ rơi xuống gương mặt thiếu nữ. Giản Tuyết Hi nhanh chóng đưa tay lau đi giọt lệ của một kẻ đơn phương suốt tận bảy năm trời, sau đó xoay người, đi về hướng ngược lại.
Ở một góc tường, Chu Gia Hào chứng kiến toàn bộ cảnh tượng người con gái mà anh yêu thầm bật khóc khiến thâm tâm anh cũng cảm thấy buồn lây. Tuy nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-loi-vao-tim-em/2854822/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.