Quan huyện gọi to: 
- Tôn Bính, mau thả con tin ra. 
- Ông bảo bọn chó Tây thả con gái ta ra - Tôn Bính nói. 
- Tôn Bính, bảo thật ông, họ không bắt con gái ông - Quan huyện vén rèm kiệu – Ở trong này chỉ có một tảng đá. 
- Ta biết ngay là ông nói dối – Tôn Bính cười – Bản soái có nhiều tai mắt trong huyện, nhất cử nhất động của các người, đều biết hết! 
- Nếu ông không trả con tin, tính mạng của Mi Nương khó bảo đảm – Quan huyện nói. 
- Bản soái đã đoạn tuyệt tình cha con với Mi Nương, nó chết hay sống là ở ông! – Tôn Bính nói – Nhưng bản soái vốn độ lượng, bọn chó Tây có thểbất nhân, còn bản soái thì không bất nghĩa! Bản soái đã đem chúng đếnđây, sẽ thả chúng ngay bây giờ. 
Tôn Bính phẩy tay về phía sau,các đội viên Nghĩa hòa quyền, lôi từ trên xe xuống ba bao tải, kéo đếnchỗ đầu cầu. Quan huyện thì thấy hình như trong bao tải có vật cựa quậyvà phát ra tiếng kêu quái gở. 
Các đội viên đến giữa cầu thì ngừng lại, đợi lệnh Tôn Bính. Tôn Bính nói to: 
- Thả chúng ra! 
Các đội viên mở miệng bao tải, cầm góc rũ một cái, trút ra hai con lợn mặcáo lính Đức và một con chó trắng đội mũ lính Đức. Con chó sủa anh ách,vừa bò vừa lăn đến chỗ Caclôt như con chạy đế chỗ bố. 
Tôn Bính nói nghiêm túc: 
- Chúng đã tự biến thành chó lợn! 
Bộ hạ của Tôn Bính 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-huong-hinh/2523250/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.