Chương trước
Chương sau
EDITOR: ROSALINE

BETA: CỪU

Tam hoàng tử liếc nhìn ly rượu trong tay, quay đầu nói với người đàn ông phía sau "Ngươi đang thắc mắc ta vì cái gì vươn tay với Nghiêm gia? " Màn đêm nuốt chửng hai bóng người, gió mang ý se lạnh, người đàn ông trong bóng tối hơi cong người, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền đến "Ta không được tùy ý suy đoán mọi chuyện về chủ thượng."

Nghe được thanh âm này tam hoàng tử rót đầy ly rượu trong tay, hơi đẩy về phía người đàn ông, phun ra bốn chữ "Phù hợp quy củ." Người đàn ông vốn biết người này sẽ không nói cái gì, chỉ là lúc này gã hy vọng người này có thể nói cái gì đó xua tan đêm vắng vẻ trống trải này, y khẽ nhấp một ngụm nói "Ngươi ở bên cạnh ta đã mười lăm năm, ta là hạng người gì ngươi rất rõ ràng, đồng dạng ta cũng hiểu biết ngươi, ngươi nên biết được suy nghĩ trong lòng ta."

Người đàn ông nghe nói như thế từ từ ngẩng đầu nhìn về phía tam hoàng tử nói "Chủ thượng muốn làm Vương, Vương chân chính." Nói xong, tam hoàng tử quay đầu nhìn về phía người đàn ông mở miệng nói "Ngươi lời nói này không thành thật, là để cho ta đi đoán sao?" "Thuộc hạ không dám." Người đàn ông nghe nói như thế cúi đầu không trả lời.

Tam hoàng tử không lòng dạ nào truy cứu, chỉ là ngẩng đầu ở dưới ánh trăng nâng ly nói "Họ của Đế quốc là Hoàng tộc, nhưng mà không thuộc về hoàng tộc, ngươi không cảm thấy này quá kỳ quái sao, nếu nói là bảo vệ đế quốc hoàng tộc đứng mũi chịu sào, cần gì thế gia khoa tay múa chân." Tam hoàng tử một hơi đem rượu uống hết "Nhậm gia, răng nanh của hoàng tộc, nhưng răng nanh này càng ngày càng ngu xuẩn, hiện tại thậm chí còn muốn nhảy qua chủ nhân lựa chọn mệnh lệnh, nếu như chuyện này xảy ra thì nên đổi đi."

Người đàn ông trong góc im lặng làm một người lắng nghe, tựa như tam hoàng tử nói vậy, gã đối với người này cũng đủ hiểu rõ, biết lúc này nói leo là tự làm cho không thú vị, đã như vậy gã không ngại làm một người yên lặng.

Tam hoàng tử thấy đối phương im lặng, không có phản ứng chút nào nói "Thôi đi, ta không nên nói những thứ này với ngươi, ngươi chỉ cần nhớ kỹ ở giữa thế tộc lấy Nghiêm gia làm đầu, về phần thái độ của Đỗ gia còn có Vu gia ngươi phải cân nhắc, còn việc nữa chính là canh chừng tạp chủng không an phận kia, hắn hình như cảm thấy rất hứng thú với dẫn đường của Nghiêm Hoa Miểu."

Thuộc hạ nghe nói như thế liền cúi đầu nói "Dạ." Gã cũng không hỏi vì cái gì, cũng không nên có ý hỏi, gã là lưỡi dao sắc bén của vương tương lai, không nên có bất kỳ ý thức của bản thân mình, cũng chỉ có như vậy mới có thể sống lâu dài, chỉ là tuy rằng có thể không nói, thế nhưng tuyệt đối không thể không nghĩ, từ một câu mới vừa nãy kia người đàn ông liền biết Đỗ gia sống không được bao lâu, vương tương lai muốn để cho gã chết, như vậy gã sao dám sống trên đời.

Huyết Thần bên kia đang nằm dang tay dang chân ở trên giường, cậu dùng thân thể độc chiếm một mảng không gian lớn, Nghiêm Hoa Miểu lúc này từ phòng khách đi ra ngồi xuống bên cạnh cậu, cảm giác được giường hơi hơi lõm xuống Huyết Thần mở mắt ra, khuôn mặt của đối phương trong mắt cậu góc cạnh rõ ràng vô cùng tuấn mỹ, đương nhiên đối với Huyết Thần mà nói cậu sẽ không hình dung như vậy, chỉ cảm thấy bà xã nhà mình chính là xinh đẹp, càng xem càng cảm thấy hiếm lạ.

Ngồi dậy, cậu cẩn thận tiến tới, dùng ánh mắt tập trung mục tiêu, trong con ngươi tràn ngập ngọn lửa cực nóng, dù sao so sánh gen đã chứng minh bản thân mình có mong muốn chiếm hữu mạnh hơn, nếu như vậy sao không biến điểm này thành thật, giữa lúc Huyết Thần quyết định tiếp tục tiếp cận một mùi kỳ quái đập vào mặt, mũi Huyết Thần ngứa, hắt hơi một cái, ngẩng đầu khó hiểu nhìn đối phương.

Chuyện gì xảy ra vậy? Cái mùi kỳ quái gì vậy? Thấy Huyết Thần hắt xì liên tục Nghiêm Hoa Miểu hỏi thăm nói "Làm sao?" Huyết Thần lắc đầu lau mũi mở miệng nói "Không có việc gì, chính là có mùi kỳ quái." Nghiêm Hoa Miểu nghe nói như thế kéo cổ áo lên ngửi ngửi nói "Không có việc gì, có thể là mới đổi nước giặt."

Nghe nói như thế Huyết Thần đi lên trước, tỉ mỉ ngửi ngửi, cảm giác khó chịu trong lòng tăng lên theo cấp số nhân, cảm giác giống như bà xã của mình bị một bình nước giặt đánh dấu, trong đầu nghĩ đến một màn này, Huyết Thần có chút khó chịu, cậu dùng sức ôm lấy Nghiêm Hoa Miểu, dùng sức cọ cọ, trên dưới trái phải dùng thân thể tinh tế quét một lần, thẳng đến trên người Nghiêm Hoa Miểu tràn đầy đều là mùi Vodka, Huyết Thần mới cảm thấy mỹ mãn.

Cảm giác được mùi hương bao trùm cơ thể, nhiệt độ cơ thể ấm áp ở trong lòng, Nghiêm Hoa Miểu cảm thấy ôm ấp yêu thương này thật kỳ quái, nhưng cũng không lâu lắm cũng nhận thấy được, mình lúc này đã một thân mùi Vodka, đây là ghen tị không hài lòng? Nghiêm Hoa Miểu có chút bất đắc dĩ, nhưng sung sướng trong lòng gần như muốn tràn ra, hắn quyết định từ giờ trở đi phải thay quần áo nhiều, chuyên cần thay quần áo, một ngày tới bốn năm bộ.

Huyết Thần còn không biết suy nghĩ trong lòng đối phương, chỉ là nhận thấy được trên người đối phương đều là mùi của bản thân mình, trong lòng cảm thấy cực kỳ thỏa mãn, Nghiêm Hoa Miểu ngửa đầu nằm ở trên giường theo bản năng sờ sờ cổ, đoạn thời gian trước lúc ở tiệc rượu vết tích cắn bị thương còn chưa khôi phục, tuy rằng đã không chảy máu nữa, nhưng vẫn mơ hồ âm ĩ đau.

Động tác tuy nhỏ nhưng không tránh được mắt Huyết Thần, cậu hiển nhiên cũng chú ý tới động tác của Nghiêm Hoa Miểu, vì vậy vội vàng tiến lên trước vén cổ áo đối phương lên, chỉ thấy gáy một mảnh vảy máu, Huyết Thần mới vừa nghĩ muốn nói cái gì đó nhưng Nghiêm Hoa Miểu lại ngừng lời cậu nói, "Ta không có việc gì, chỉ là một chút vết thương, hai ngày nữa lại sẽ khôi phục như thường."

Tuy rằng nói như vậy, thế nhưng trong lòng Huyết Thần vẫn là có chút áy náy, tuy rằng Nghiêm Hoa Miểu không phải là Omega sẽ không bị đánh dấu vì bị cắn sau gáy, nhưng mà hành động làm càn của bản thân mình thực sự thương tổn tới hắn, có lẽ bản thân mình cần phải làm chút gì, nghĩ đến điều này Huyết Thần càng ngày càng không được tự nhiên, quay đầu sang chỗ khác, ánh mắt né tránh.

Tâm tư của cậu nơi nào thoát khỏi mắt của Nghiêm Hoa Miểu, vì vậy Nghiêm Hoa Miểu mở miệng nói "Nếu như em đang lo lắng, không bằng tôi cũng cắn em một ngụm, như vậy thì huề nhau, như thế nào?" Kiến nghị của Nghiêm Hoa Miểu hình như không sai, nhưng mà đây chỉ là hình như mà thôi, đối phương không biết hàm nghĩa của động tác này, nhưng mà Huyết Thần chính là biết.

Đối với đề nghị này Huyết Thần có chút do dự, trong miệng ấp a ấp úng "Ngược lại cũng không phải là không thể được, chỉ là..., chỉ là... " Huyết Thần cố gắng tìm ra cớ, nhưng mà cậu thực sự không phải là người hay bịa chuyện nói dối, cậu suy nghĩ hồi lâu cũng không tìm được cớ thích hợp, lúc này Nghiêm Hoa Miểu mở miệng nói "Nếu là em không thích, vậy thì thôi đi."

Dứt lời hắn đứng lên dường như muốn rời khỏi, Huyết Thần thấy thế có chút hoảng sợ vội vàng nói "Có thể, chỉ cần anh thích." Nghiêm Hoa Miểu nghe nói như thế bước chân ngừng một hồi, sau đó mở miệng nói "Thật sự không sao?" Huyết Thần liều mạng gật đầu biểu thị không thành vấn đề, chỉ cần anh vui vẻ tùy anh tới, dù sao bản thân mình là Alpha không có tuyến thể Omega.

Huyết Thần nói xong câu này hướng trên giường nằm sấp, một bộ dáng vẻ mặc người tùy ý, cậu cảm giác được sợi tóc bị vỗ vỗ nhẹ nhàng, mắt híp lại hơi thả lỏng chút, trong lòng không ngừng mà tiến hành củng cố bản thân mình, ta đang chiếm tiện nghi, ta đang chiếm tiện nghi, sau khi mặc niệm hơn mười lần, thân thể mới giống như thông máu vậy tiếp tục hoạt động.

Nghiêm Hoa Miểu ở vị trí cao lúc này trong lòng dâng lên một cảm xúc kỳ lạ, trong mắt lóe ra ánh sáng nguy hiểm, đương nhiên ánh mắt nguy hiểm này Huyết Thần nhìn không thấy, nếu như lúc này cậu quay đầu, chỉ có thể nhìn thấy trong con ngươi đối phương tràn đầy chinh phục, Nghiêm Hoa Miểu hình như có chút hiểu vì cái gì Huyết Thần tình hữu độc chung với hành động cắn gáy.

Cúi người hơi hơi hôn một cái, cảm giác gáy ẩm ướt thoáng qua rồi biến mất, Nghiêm Hoa Miểu che đậy khí tức nguy hiểm, nhìn Cửu Ca vẻ mặt thích ý núp ở trong ngực Ngân Bạch, mà trong mắt Ngân Bạch tràn ngập ánh sáng xanh biếc âm u, một sói một người nhìn lẫn nhau trên mặt viết đều là không có ý tốt.

Vốn còn định tiếp tục vuốt ve an ủi, nhưng mà truyền tin từ quân bộ đánh vỡ bầu không khí này, thượng tướng truyền đến thông báo khẩn cấp, nói rằng có hoạt động trong tổ sao, cần triệu tập tất cả tướng quân tức khắc tập hợp chuẩn bị hành động, hình chiếu của thượng tướng truyền tới bên này đang muốn mở miệng ra lệnh, đã thấy vẻ mặt Nghiêm Hoa Miểu dục cầu bất mãn (nghiến răng nghiến lợi),nhìn thấy một màn này ông cẩn thận mở miệng nói "Quấy rầy các cậu." Nghiêm Hoa Miểu liếc mắt nhìn đối phương gật đầu.

===---0o0o0o0---===
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.