Chương trước
Chương sau
EDITOR: ROSALINE

BETA: CỪU

Mọi người cả kinh, bên trong sân bãi một mảnh lặng ngắt như tờ, trong chốc lát tình cảnh khiến người ta lúng túng, hiệu trưởng học viện dẫn đường có chút đau đầu, ông đã sớm nghe nói dẫn đường này tính tình nóng nảy, tính cách bướng bỉnh, trong mắt không chứa được hạt cát, nhưng không nghĩ đến cậu ta sẽ ở trước mặt mọi người trực tiếp ra tay, hoàn toàn không để lại bất kỳ tình cảm và thể diện nào, cũng không quan tâm ánh mắt của mọi người.

Keith quỳ rạp trên mặt đất, bùn và nước mắt xen lẫn cùng một chỗ, khiến cho sợi tóc dán tại bên mặt chật vật dị thường, nhìn qua giống như quần thể yếu thế mười phần, mọi người từ từ vây quanh, vô luận lúc nào chỗ nào, quần chúng lắm mồm lúc nào cũng không ít, nhất là loại tiền nhiệm xé xác với đương nhiệm này, càng là tiết mục hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Huyết Thần ngồi xổm người xuống, mắt rủ xuống, trong mắt lộ ra một loại khinh thường, cậu thật sự không cảm thấy bất kỳ mối đe dọa nào đối với người này, nhưng mà gã thật sự khiến cho bản thân mình cảm thấy buồn nôn vô cùng "Đứng lên, tôi không dùng lực bao lớn, nếu như tôi muốn để cho cậu chết, cậu hiện tại sẽ không có cơ hội tiếp tục xả hơi." Lời Huyết Thần nói như một thùng nước đá dội thẳng từ đỉnh đầu xuống dưới chân.

Lúc này Keith cảm giác sinh mệnh chịu uy hiếp, toàn thân đều lạnh ngắt, tầm mắt đảo qua vô số đôi mắt chung quanh, những người đó đang nhìn bản thân mình, nhìn trò hề của bản thân mình, thần trí gã có chút hoảng hốt, tầm mắt lướt qua rơi vào Huyết Thần bên cạnh mình, lúc này có một người đem bàn tay hướng về phía bản thân mình vẻ mặt thân thiết, cái này khiến cho tinh thần gã thêm chút can đảm, gã từ từ ngồi dậy, nuốt nước miếng một cái ổn định tâm thần.

Trên người mặc dù có chút đau, thế nhưng không có gì đáng ngại, nhận được ánh mắt đồng cảm của mọi người, giống như lại tìm về tự tin mở miệng nói "Tôi là thật tình đợi ảnh, tôi biết có một số việc đã không trở về được như ngày trước, nhưng chỉ hy vọng ngài không nên phủ định tất cả đã từng..." Keith tiếp tục, gã hôm nay hình như quyết định muốn tiến hành sứ mệnh buồn nôn người này tới cùng, chỉ tiếc gã có ý nguyện như vậy, Huyết Thần lại không có tâm tình như vậy.

"Cậu rất yêu thích lính gác của tôi?" Huyết Thần mở miệng nói, giọng điệu bình tĩnh để cho người ta đoán không ra suy nghĩ trong lòng cậu, nhưng mà Keith cũng mặc kệ, gã chỉ cảm thấy lúc này nhất định phải vận dụng đồng cảm của người bên cạnh, chỉ có như vậy bản thân mình mới có thể có một đường sinh cơ, vì vậy mượn người dìu đỡ bên cạnh mở miệng nói "Ảnh đã từng là lính gác của tôi, bọn tôi tin tưởng lẫn nhau, đồng cam cộng khổ, vô luận lúc nào ảnh cũng là người tôi tâm tâm niệm niệm."

Nghiêm Hoa Miểu nghe được lời này tiến lên một bước mới vừa muốn mở miệng, nhưng mà Huyết Thần lại ngăn ở trước mặt hắn, cũng lấy ánh mắt ra hiệu hắn giao cho bản thân mình toàn quyền xử lý, thấy Huyết Thần tỏ thái độ Nghiêm Hoa Miểu có chút lo lắng, hắn cảm thấy dẫn đường của bản thân mình đơn thuần đáng thương lại bất lực, về phần bên cạnh kia quả thực chính là hổ báo sài lang đặc biệt hung ác.

"Nói xong?" Huyết Thần hỏi, Keith ở dưới thanh âm này run rẩy một chút, thế nhưng vẫn như cũ không tỏ ra yếu kém chút nào, nói chung rõ ràng là tinh thần dũng cảm đáng được khen ngợi, chỉ số thông minh có sứt mẻ, gã lẳng lặng mà đứng ở nơi đó, bối cảnh là một mảnh biển hoa màu trắng, gã là sen trắng mảnh mai nhất trong đó.

Nhưng mà bối cảnh như thế nào Huyết Thần không có ý định để ý tới, cậu hiện tại chỉ muốn làm sao để cho người này biến mất ở trong tầm mắt, gã quá chiếm chỗ, hơn nữa làm bẩn mắt người, Huyết Thần ngáp một cái ngẩng đầu nhìn trời, tầm mắt đi qua đám mây nhìn về phía xa mới lên tiếng nói "Cậu đã từng đồng ý trung thành, đồng ý giúp đỡ lẫn nhau, nguyện ý làm chim liền cánh trên bầu trời tình nghĩa vợ chồng trên mặt đất, nhưng mà đáng tiếc tất cả điều này tựa hồ cũng thay đổi."

Keith nghe nói như thế chỉ im lặng, gã không rõ ràng lắm người này đang làm trò gì, dùng tay nhận lấy khăn tay người bên ngoài đưa tới thút thít lau chùi nước bùn trên gò má, khăn tay trắng như tuyết kia bị vết ố màu đen tô điểm, chiếc nhẫn trên ngón áp út tay trái ở dưới mặt trời lóe ra màu sắc đau buồn.

Huyết Thần không để ý đến hắn chỉ là tiếp tục nói "Cậu đã từng hướng về phía trời cao hứa lời thề trang trọng, trả lời cho sự nguyện ý của cậu, nhưng mà hôm nay, cậu lại mang nhẫn hắn tự mình đeo cho cậu và nói yêu thích người khác, tôi không biết hắn trên trời linh thiêng có khóc hay không, cũng cũng không biết cửa nhà Đỗ gia có bởi vậy dính đầy bụi hay không."

Lời của Huyết Thần từng chữ từng chữ khoan tim, tất cả mọi người sững sờ ở tại chỗ, trong đó cũng bao gồm Keith, gã không thể tưởng tượng nổi nhìn tay của bản thân mình, máu toàn thân đều bởi vậy ứ đọng, gã hốt hoảng nắm tay nhưng mà không che nổi ánh sáng rực rỡ của chiếc nhẫn,nỗi sợ hãi quanh quẩn ở trong lòng, gã chỉ đành phải đan chéo tay, dùng lòng bàn tay còn lại để chặn tầm nhìn sắc bén của mọi người.

Tuy nhiên mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, Huyết Thần cũng không dự định để cho người này có cơ hội tiếp tục khiến mọi người ghê tởm, dĩ nhiên đã ra tay như vậy thì để cho gã lại không có cơ hội xoay người, cậu tiếp tục mở miệng nói "Tôi nhớ người nọ là Đỗ Minh đi, hắn rời đi không lâu, trên đường hoàng tuyền hẳn là còn có thể nghe tiếng vọng nơi này, cho nên xin cậu cẩn thận lời nói và hành động."

Huyết Thần biết những lời này đủ để cho gã thân bại danh liệt, tuy rằng Đỗ Minh ở trong con em thế gia xuất hiện không nhiều lắm, nhưng vẫn có rất nhiều gia tộc đều biết Đỗ Minh, biết được gã ta là con trai duy nhất cũng là quý báu nhất của Đỗ gia, Huyết Thần cho mọi người đầy đủ đầu mối, đồng dạng cũng cho bọn họ hiếu kỳ đào móc việc này ra tới cùng, tin tưởng không bao lâu toàn bộ tin tức cũng lộ ra, thiếu phu nhân Đỗ gia ngay lúc chồng qua đời không đến một tháng, thì ôm bắp đùi người khác nói đối phương vẫn luôn là người bản thân mình tâm tâm niệm niệm.

Đến lúc này Huyết Thần đã không còn hứng thú tiếp tục, việc còn dư lại sẽ có nhiều người thay mình đi làm, tuy rằng cậu không ngại ánh mắt của mọi người, nhưng cậu đã không nguyện ý lại tốn nhiều tâm tư vào chuyện này nữa, lúc này hô hấp cùng bầu không khí với gã, nói hơn một câu với gã đều là lãng phí sinh mệnh, có thời gian không bằng trở về dỗ bà xã.

Cậu kéo Nghiêm Hoa Miểu một chút, hai người nhìn nhau rồi xoay người rời đi, cuối cùng Huyết Thần dừng bước lại, quay đầu liếc nhìn gia chủ Đỗ gia đứng ở chỗ cao mở miệng nói "Gia chủ Đỗ gia, xin ông mang thiếu phu nhân về miễn cho hắn làm ngài mất mặt, làm ngài xấu hổ." Gió từ giữa hai người thổi qua, gia chủ Đỗ gia nhìn mắt Huyết Thần, trong mắt kia tràn ngập địch ý, gã biết cậu đã biết mình là người đã động tay vào rượu.

Tuy rằng Huyết Thần không rõ, vì cái gì người này sẽ lựa chọn như vậy, đồng dạng cũng không biết rõ là cái gì để cho ông ta phá hủy liên minh giữa hai nhà Đỗ Nghiêm, nhưng việc này đã không còn quan trọng, chỉ cần nhớ kỹ từ giờ trở đi đối đãi người này cũng phải chú ý cẩn thận, liền vậy là đủ rồi.

Ngôn ngữ châm chọc để cho tam hoàng tử híp mắt lại, nghĩ thầm quả nhiên là do Đỗ gia gây nên, bọn họ thật sự là rất to gan, vậy mà dám tạt nước bẩn lên đầu mình, có lẽ là chán sống, như vậy không ngại tiễn bọn họ đoạn đường, để cho gia tộc ông ta ở trong thế gia hoàn toàn xoá tên, nghĩ đến đây tam hoàng tử nhìn về phía Nhậm gia.

Huyết Thần và Nghiêm Hoa Miểu thuận lợi về tới Nghiêm gia, nghênh tiếp là cái ôm ấp của mẹ Nghiêm, Huyết Thần có chút xấu hổ, đối với loại ôm ấp ấm áp này cậu không thích ứng tốt, Mẹ Nghiêm cũng nhìn ra đối phương lúng túng, vội vàng thả ra sờ sờ đầu cậu một cái giống như đối đãi đứa nhỏ nhà mình vậy.

Mọi người ngồi xuống cùng trải qua một bữa tối vui vẻ, mặt trời cũng nương theo thời gian chậm rãi hòa vào đường chân trời, Huyết Thần rơi vào mộng đẹp, nhưng không biết xa xa có người đang âm thầm chuẩn bị, cũng có người ở bởi vì chuyện của cậu tranh luận không ngớt.

Trong đêm đen tam hoàng tử nhìn về phương xa, thân tín của y quỳ gối bên cạnh y, cảnh sắc bên ngoài chính là một mảnh yên tĩnh, trong bóng tối hình như có cái gì đó được hình thành, đồng dạng ở mặt khác hoàng cung một người đi vào căn phòng bí mật với khẩu âm kỳ quái nói "Tôi đã thấy người đó, cậu ta rất thú vị cũng rất thích hợp với người, dù sao người và tôi cũng đang âm thầm tìm kiếm người đó."

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.