EDITOR: RAIZEL
BETA: HUỲNH
Nghiêm Chước thấy Tưởng Dịch đứng dậy chỉnh lại quần áo thì thấy hơi khó hiểu trong lòng: “Bác Tưởng muốn đi đâu sao?” Theo lý thì nếu không phải trường hợp đặc biệt thì thân làm quản gia của Nghiêm gia, ông ấy cũng không cần phải ra khỏi nhà, cũng không cần phải đích thân đón tiếp bất cứ ai, cho dù đối phương có thân phận cao quý ra sao.
Khiến cho ông ấy phải tự mình ra mặt chỉ có một trường hợp, đó chính là đón tiếp “chủ mẫu” đời tiếp theo của Nghiêm gia, nhưng anh cả mới rời đi không đến ba tháng, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì mà mình không biết sao…, trong nháy mắt, Nghiêm Chước đã bị thần lắm chuyện ám vào người.
Tưởng Dịch mặc một thân tây trang, đeo bao tay trắng tinh, mái tóc hoa râm được vuốt gọn gàng ra sau, cho dù không soi gương cũng có thể khiến bản thân trang trọng nghiêm cẩn từ trong ra ngoài, đây đích thị là một lão thân sĩ, dù đã có tuổi nhưng khí độ* quanh thân lại chẳng giảm chút nào, khi khóe miệng ông cười lên còn mang theo chút từ ái.
*khí chất và độ lượng
“Tôi cần tiếp đón một người, đây là người mà đại thiếu gia đã chọn.” Tưởng Dịch ngẩng đầu nhìn Nghiêm Chước, trong mắt tràn đầy niềm vui sướng không khó che dấu, đại thiếu gia đã trưởng thành rồi, chuyện cả đời cũng định ra rồi, nhớ khi xưa mười mấy năm trước cũng là khi trời đẹp như vậy, gia chủ đột nhiên ra thông báo cho ông đi tiếp đón phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-duong-nay-bi-dien-a/3498582/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.