Sau bao lần bị anh dụ dỗ, giờ đây cô đã không còn ngây ngô nữa, Ninh Mịch thừa biết anh đã vào được nhà thì sẽ xin ở lại qua đêm chứ nào dễ dàng chịu về.
- Anh chờ em một lát, em tắm xong sẽ nấu ăn cho anh.
Cơ hội thích hợp đã đến, anh nở nụ cười gian rồi vòng tay ôm lấy eo cô.
- Anh cũng chưa tắm.
Vẻ mặt cáo già chưa gì đã lộ ra, cô phần nào đoán được ý đồ đen tối của anh nhưng vẫn vờ ngô nghê xem anh sẽ làm gì tiếp theo:
- Vậy thì anh chờ em tắm xong rồi...
Gương mặt anh lộ rõ vẻ gian xảo:
- Tại sao phải chờ khi chúng ta có thể tắm chung?
Dù đã lường trước và chuẩn bị tinh thần nhưng cô vẫn không tránh khỏi ngượng ngùng khi trực tiếp nghe anh thốt ra lời vô sỉ.
- Em... không quen tắm chung với người khác.
Lời cô nói chỉ là hình thức, sao có thể ngăn cản được khát khao thịt cừu của anh. Tần Lãng chẳng nói chẳng rằng, đột nhiên bế thốc cô trên tay. Ninh Mịch giật mình, theo phản xạ mà ôm lấy cổ anh.
- Sau hôm nay em sẽ quen thôi.
Dù cô không đồng ý thì anh cũng tự mình quyết định. Ninh Mịch đã rơi vào tay sói, hoàn toàn không có đường thoát thân. Anh bế cô đi thẳng vào toilet rồi dùng chân đá cửa đóng sầm lại.
Đặt cô đứng xuống sàn, anh nhanh chóng đưa tay nới lỏng cavat, trong thoáng chốc đã tháo hẳn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-du-soi-vao-hang/3324106/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.