Biên tập: Mèo
“Thật ra không chỉ mỗi cô ta thôi đâu, tất cả các cô gái đều muốn cướp anh khỏi tay em.”
Trong khuôn viên trường rộng lớn, người đến người đi nối bước nhau, thi thoảng tiếng chuông xe đạp réo rắt vang lên.
Dưới tán cây bạch quả ven đường, hai người đứng đối mặt với nhau.
Suy đoán trong lòng đã được chứng thực, cổ họng Cố Ảnh nghẹn ứ, cô nuốt nước bọt, cố gắng kìm nén nỗi xúc động đang liên tục trào dâng: “Ừm.”
Cô không dám nói thêm gì nữa, vì sợ mình không dằn được cảm xúc.
“Tính khí này của em lạ thật nhỉ?” Giang Tuân nói bằng giọng ôn hoà: “Lời mình từng nói lúc say thì phải đợi sau khi uống say mới có thể nhớ ra sao?”
“……” Cố Ảnh suy tư giây lát, tạm thời không nói với anh chuyện mình đã gặp Đan Hạo Thiên, hạ thấp giọng hỏi ra hết nghi hoặc trong lòng: “Lúc đấy tại sao anh…… lại đồng ý với em?”
“Vậy tại sao lúc đó em lại giao hẹn với anh như thế?” Giang Tuân hỏi vặn.
Tại sao lại bảo anh đợi mình?
Mặc dù cô không nhớ ra, nhưng cô chẳng hề nghi ngờ về thực hư của chuyện này.
Bởi vì ý nghĩ này luôn tồn tại trong nội tâm cô, cô rất thích Giang Tuân, muốn được hẹn hò với anh, muốn được bên cạnh anh, không đành lòng để hai người cắt đứt liên lạc với nhau như thế.
Những lời này lúc tỉnh táo cô chẳng bao giờ dám nói ra, đồng thời không cách nào nói ra được.
Nhưng phần nào trong số đó vẫn có thể nói ra.
“Có lẽ là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dat-tung-buoc/426889/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.