Bữa tiệc thần tiên hội họp vạn năm mới có một lần, Đan Mặc thở dài hớp một ngụm rượu ngon, sau đó nhìn chằm chằm cá bên trong ao tiên chảy nước miếng.
Hắn là hạc tiên biến thành, thích ăn cá nhất.
Nhưng mà kể từ hai trăm năm trước hắn thành tiên chưa được ăn cá, bởi vì cá ở tiên giới quý giá, ăn không được.
Mượn cá trong ao tiên này mà nói đi, mỗi con cá đều có mạch máu vàng của rồng, dưới bụng sinh ra một cái vảy hộ tâm, chỉ cần đủ tu vi nghìn năm là được nhảy qua long môn, hóa thành rồng vàng thực thụ.
Cá như vậy không chọc nổi còn nói chi đến ăn cho thỏa thích.
Thật ra Đan Mặc cũng không muốn tới mấy bữa tiệc chúng tiên hội họp như vậy, thời gian hắn phi thăng ngắn, tư lịch (tư cách và sự từng trải) nông cạn, lại không có chức quan lớn trong người, pháp lực cũng không cao cường, ở tiên giới không có bạn bè hợp tính nào. May ra có sư tôn Thương Hoài đạo quân ở tiên giới được người người kính trọng che chở, mới không có ai dám bắt nạt hắn.
Đan Mặc một hơi uống hết cả một bình rượu ngon, hắn chép chép miệng, nghe tiếng đám tiên nữ bên cạnh líu ríu, cảm thấy hơi bực mình.
"Kêu la cái gì đấy, thật làm cho người ta ghét, cho dù là sư tôn ta cũng sẽ không thích các ngươi." Đan Mặc liếc mắt, nói lầm bầm.
Thương Hoài đạo quân chẳng những dung mạo tuấn tú lại còn pháp lực vô biên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dao/2665292/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.