Chương trước
Chương sau
Chu Nguyên Cơ vẫn còn tiếp tục điên cuồng như trước đó, tiếp tục lấy cuồng bạo phóng thích, nhưng giữa ánh mắt lại đột ngột tràn ngập liệt diễm cuồn cuộn, móng vuốt Chu Tước trong nháy mắt đã lướt qua đầu của hắn.

Oanh!

Ầm ầm!!

Lôi Long oanh kích phế tích, Tuyệt Đao mở ra không gian, toàn bộ đều đánh vào nơi Khương Phàm nằm sấp trước đó, mất khống chế dẫn phát đại bạo động.

Nhưng... Mấy triệu người vây xem ai cũng không có chú ý đến năng lượng khủng bố từ trận bạo tạc, toàn bộ ánh mắt đều là theo Chu Tước giương cánh phóng lên không kia, mà trong móng vuốt sắc bén như Thiên Đao của hắn, thình lình nắm lấy một cái đầu!

Đầu của Chu Nguyên Cơ!

Oanh!

Toàn thân Bành Bá đều là lôi triều mãnh liệt, hắn quả quyết rút lui khỏi chiến trường, lao thẳng đến khung trời.

Xích Thiên Thần Triều không có khiển trách hắn lùi bước, mà là tiếp nạp hắn trở về.

Vô Thượng Vương, Hắc Thiên Vương, Kim Luân Vương và các vương hầu cau mày, vẻ mặt đều rất nghiêm trọng.

Cấm Nguyên Châu?

Loại Cấm Quả Thời Gian này lại còn tồn tại?

Chẳng lẽ là thời điểm lúc trước Khương Phàm càn quét Cổ Hoa hoàng thành đã lấy được?

Hay là Cấm Nguyên Cổ Thụ mà Khương Phàm cuốn đi lúc trước kia đã kết xuất trái cây mới rồi?

Tất cả hoàng đạo đều trầm mặc toàn thể.

Không thể đánh, cái này thật sự là không có cách nào để đánh.

Niết bàn phối hợp Cấm Nguyên Quả, ai còn có thể giết Khương Phàm?

- Trận sinh tử chiến không có quy tắc này, rốt cuộc là thành tựu cho ai?

Theo từng tiếng khẽ nói, xung quanh Đại La sơn nhanh chóng nhấc lên tiếng nghị luận giống như thủy triều.

- Thắng! Khương Phàm lại thắng!

- Cấm Nguyên Châu, Cấm Quả Thời Gian, Khương Phàm lại còn có bí bảo cực đoan như thế này, trách không được không có sợ hãi.

- Ai còn dám lên đài nữa? Đây không phải là khiêu chiến sao, đây quả thực là đi đưa ấm áp, sáu khối bảo cốt Thánh Vương lần nữa quay về trong túi Khương Phàm.

- Xích Thiên Thần Triều không hổ là Chí Tôn hoàng đạo, Bán Thánh đều quá mạnh, suýt chút nữa đã giết Khương Phàm.

- So với Thái Cổ Thần Miếu, vẫn là Xích Thiên Thần Triều càng mạnh hơn. Không chỉ là linh văn hay võ pháp, mà quan trọng là khí thế cùng kinh nghiệm chiến đấu. Quanh năm chinh chiến hoàn toàn mạnh hơn so với ẩn thế bế quan.

- Mặc dù Khương Phàm vận dụng Cấm Nguyên Quả, nhưng tương tự đã chứng minh hắn cũng không phải vô địch, vừa rồi hắn đã suýt chút nữa chết thật! Điều này cũng có thể khích lệ các hoàng đạo khác tiếp tục khai chiến chăng?

- Ai biết được, Cấm Nguyên Quả có thể hù sợ rất nhiều người rồi.

- Theo ta thấy, tất cả hoàng đạo vẫn không có nhẫn tâm, dù sao lên đài liền phải chịu chết, hai ba người vây quanh Khương Phàm trực tiếp tự bạo, ta cũng không tin Khương Phàm không chết được!

- Ngây thơ! Bọn hắn là hoàng đạo, vây bắt Khương Phàm là muốn hiện ra thực lực, là muốn để khắp thiên hạ đều biết, bọn hắn có thể giết chết Khương Phàm tại lôi tràng, hoàng đạo bọn hắn có thực lực trấn áp bất cứ uy hiếp gì, trực tiếp nổ thì tính là chuyện gì chứ? Không đến lúc thật sự bất đắc dĩ thì sẽ không có ai làm như vậy.

- Nói lời tạm biệt còn quá sớm, các ngươi cẩn thận quan sát Thiên Cực Giới và những hoàng đạo kia đi, bọn hắn giống như từ đầu đến cuối đều không có ý muốn khiêu chiến, cái này đáng để cảnh giác.

- Các ngươi cứ việc thả mười ngàn cái tâm, tất cả hoàng đạo cũng không thể nào để Khương Phàm sống. Bây giờ đã ăn bao nhiêu, phía sau liền phải phun ra bấy nhiêu.

Biển người bạo động, lần nữa chứng kiến hỗn chiến đặc sắc, cũng đang mong đợi chiến đấu mới.

- Ha ha, chỉ là Cấm Nguyên Châu mà thôi, sợ cái gì? Bảo bối áp dưới đáy hòm của các ngươi đâu, lấy ra đi, cứng rắn với ta đi!

Khương Phàm triệu hồi Thái Tổ sơn cùng Đại Sơn Thượng Cổ, ăn vào đan dược, lại chỉ đến Xích Thiên Thần Triều ở phía xa:

- Lại đến??

Bọn người Kim Luân Vương, Hắc Thiên Vương dùng sức nắm chặt nắm đấm, mặt đầy sát ý.

Đại hoàng tử Chu Thiên Chính đầy ngập chiến ý, nhưng cảnh giới bị hạn chế, hắn thật sự không có tư cách đại biểu Xích Thiên Thần Triều đăng lâm Đại La sơn.

Địa Ma Thụ rủ xuống dây leo, vây quanh chiến trường, nghiêm phòng Xích Thiên Thần Triều tập kích.

Sí Thiên giới cuồn cuộn Hỗn Độn, bọn người Kiều Vô Hối sẵn sàng chiến đấu, đề phòng xuất hiện biến cố.

- Nếu không có lên đài, chúng ta thừa dịp lúc nhàn rỗi này giải quyết chút ân oán cá nhân.

Khương Phàm dẫn xuất xiềng xích U Minh từ trong Thông Thiên Tháp, vắt ngang ở trước mặt.

Xiềng xích đen kịt, âm trầm thấu xương, phía trên quấn lấy một nam tử đang hôn mê.

- Triệu Phong Niên?

Vô Thượng Vương bỗng nhiên tiến về phía trước một bước, uy lực Thánh Vương cuồn cuộn giữa trời cao.

Địa Ma Thụ quả quyết giơ lên ba sợi dây leo, toàn bộ quấn lấy bảo cốt Thánh Vương, chỉ đến Vô Thượng Vương, sẵn sàng trận địa đón quân địch.

- Muốn không?

Khương Phàm nhẹ ha ha cười, khống chế xiềng xích giơ lên không trung, quấn lấy cổ Triệu Phong Niên, treo ở nơi đó.

Trước đó từng đấu giá qua cánh tay và chân của Triệu Phong Niên tại Bắc Địa, kích thích Xích Thiên Thần Triều, sau đó lại dùng đan dược tái tạo lại.

Đây là Triệu Phong Niên hoàn hoàn chỉnh chỉnh, nhưng ở trong hắc lao hắn đã hao hết linh lực cùng khí tức sinh mệnh, cũng nhanh đến cực hạn.

- Ngươi muốn cái gì?

Vô Thượng Vương gắt gao nắm chặt nắm đấm, đây là huyền tôn của hắn, Thánh Vương Thiên phẩm linh văn, truyền nhân mạnh nhất Vô Thượng vương phủ trong mấy trăm năm, cũng là Vô Thượng Vương tương lai của Vô Thượng vương phủ được hắn cùng đương thời Nhân Hoàng liên danh khâm định.

Ban đầu Triệu Phong Niên bị bắt ở Thiên Đãng sơn, là sỉ nhục của Vô Thượng vương phủ, càng là tổn thất mà bọn hắn không thể thừa nhận.

- Ta cố ý giao Triệu Phong Niên cho các ngươi, nhưng chính là không biết các ngươi có mục đích chuộc về hay không.

- Ngươi ra điều kiện!

- Không, ngươi ra điều kiện.

- Làm sao ta biết ngươi muốn cái gì?

- Vậy phải xem nhìn ngươi nguyện ý cho cái gì. Nếu có thể để cho ta hài lòng, ta cam đoan giao Triệu Phong Niên cho ngươi, nếu như không hài lòng, ta giữ lại không có ý nghĩa, cũng sẽ tặng cho ngươi!

- Tuy nhiên, giao trước mặt cho ngươi, là hoàn chỉnh, tươi sống, linh văn chưa bị hao tổn. Giao phía sau cho ngươi, chỉ sợ sẽ là một cái thi thể.

Khương Phàm cười ha hả nhìn Vô Thượng Vương. Vô Thượng Vương đương nhiên muốn lấy Triệu Phong Niên về lại, đó là Thánh Vương Thiên phẩm linh văn, là linh văn 'Nhân Vương' mà vương phủ đã khổ sở đợi chờ mấy trăm năm, cũng chỉ có Thánh Vương Thiên phẩm linh văn sinh ra, mới có thể bảo đảm Vô Thượng vương phủ không thể rung chuyển địa vị vô thượng, cái danh đệ nhất vương phủ.

Nếu như tổn thất Triệu Phong Niên, bọn hắn không biết nếu lại chờ đến lúc nào, vị Vô Thượng Thánh Vương già nua này có thể chờ đến ngày đó hay không.

Nhưng, nếu Khương Phàm giao dịch ở trước mặt mọi người, khẳng định sẽ công phu sư tử ngoạm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.