Chương trước
Chương sau
- Ngươi... Ngươi ẩn giấu thực lực?

Ngu Kình Thương nhanh chóng khôi phục cánh tay phải, ổn định khí huyết, cũng không nhận được bao nhiêu tổn thương, nhưng giờ phút này Khương Phàm thả ra khí thế, hoàn toàn là Linh Hồn cảnh bát trọng thiên.

- Khương Phàm, ngươi là đang lăng mạ Thiên phẩm linh văn!

Điêu Lãnh Phong nghiêm nghị quát lớn.

Thiên phẩm linh văn không chỉ có cường đại, mà vô cùng tôn quý, mỗi vị Thiên phẩm đều là lộ ra kiêu ngạo cùng tự phụ từ trong lòng, đồng cấp tác chiến từ trước tới giờ không giở trò lừa bịp.

Vậy mà Khương Phàm ẩn giấu cảnh giới đến hố Ngu Kình Thương, đúng là ti tiện, khiến cho Thiên phẩm linh văn mất mặt.

Loại cưỡng ép tăng lên linh văn này, quả nhiên không có loại kiêu ngạo vốn có như những người từ lúc thức tỉnh chính là Thiên phẩm như bọn hắn đây.

- Cái này thật quá mức.

- Ngươi cũng không phải không có hi vọng, về phần hố người như thế này à.

- Còn chưa bắt đầu liền kết thúc, xác thực là quá mức thật.

- Sự kiêu ngạo của Võ Hầu đâu? Đây là muốn hủy thanh danh của mình sao?

Trên khán đài nhấc lên trận trận nghị luận, hiển nhiên đều rất bất mãn.

Khương Phàm liên tiếp rút về 'Bản thân', khí tức từ bát trọng thiên nhanh chóng hạ xuống đến thất trọng thiên.

- Ngươi nhìn lại đi?

- Ngươi ăn đan dược?

Ngu Kình Thương cau chặt lông mày.

- Ta còn không đến mức ăn đan dược tới áp chế ngươi.

Khương Phàm đột nhiên lại phóng thích bản thân, khí tức liên tiếp lật thăng, tăng vọt đến bát trọng thiên.

Sau đó, khóe miệng của hắn câu lên, lần nữa rút về bản thân, cảnh giới nhanh chóng hạ xuống.

Bầu không khí tại khán đài thay đổi, cảnh giới còn có thể tùy ý thay đổi?

Cao giai Linh Hồn cảnh, ở giữa mỗi tầng đều có chênh lệch thật lớn, làm sao có thể tùy ý đột phá hay lui về.

Chẳng lẽ là một loại bí thuật?

- Ngươi đây là...

Ngu Kình Thương đột nhiên nhớ ra cái gì đó.

- Bảy năm trước, ta khiêu chiến Ngu Thiên Khải, nghênh chiến Hứa Thừa n, đều đã từng hiện ra võ pháp qua như thế này, chẳng lẽ ngươi quên rồi?

- Lúc ấy là lúc ấy, bây giờ là bây giờ.

Sắc mặt Ngu Kình Thương cực kỳ khó coi, lúc ấy là Linh Hồn cảnh sơ giai, cưỡng ép tăng lên miễn cưỡng còn có thể tiếp nhận, nhưng bây giờ là Linh Hồn cảnh cao giai, mỗi tầng trời chênh lệch đều không thể vượt qua, làm sao Khương Phàm có thể còn có thể tuỳ tiện tăng lên?

Mặc dù có rất nhiều cưỡng võ pháp ép kích phát tiềm lực, tạm thời tăng thực lực lên, nhưng tuyệt đối không có loại biến thái giống như Khương Phàm đây.

Khương Phàm đưa tay chỉ tới sương phòng:

- Nên tuyên cáo kết quả.

Các trưởng lão của Đại Tự Tại điện lần nữa trầm mặc, không phải bọn hắn không muốn, thật sự là không tiếp nhận được.

Ngu Kình Thương không phải danh xưng dùng Huyền Hoàng Thạch thức tỉnh Thiên phẩm sao?

Đã vậy còn liền thua quá tuỳ tiện!

- Ai nói kết thúc, Ngu Kình Thương, ngươi còn có thể đánh!

Tiêu Lạc Lê sốt ruột la lên, mặc dù Khương Phàm có thể cưỡng ép tăng lên thực lực, nhưng hẳn là có thời gian hạn chế, mà Ngu Kình Thương càng là có huyết mạch Hỗn Độn, cũng có thể kích phát tiềm lực, liều chết huyết chiến.

- Ngu Kình Thương, tiếp tục đánh, đánh đi.

Ngu Thiên Đạo và các cường giả Tử Phủ nhao nhao hô to.

Ngu Kình Thương đương nhiên còn có thể đánh, nhưng giờ khắc này, hắn đột nhiên cảm nhận được một loại vô lực.

Giữa hắn và Khương Phàm xác thực tồn tại chênh lệch, coi như đánh đến cuối cùng, rất có thể vẫn thảm bại.

Có ý nghĩa gì sao?

Ngu Kình Thương hắn điên cuồng tu luyện tới bây giờ, chẳng lẽ chính là theo đuổi thất bại sao?

Ngu Kình Thương hắn đã luân lạc tới loại trình độ này sao?

Ngu Kình Thương hắn thật chẳng lẽ lại thua không nổi sao?

Thừa nhận đối thủ cường đại, khó như vậy sao?

Thời điểm Ngu Kình Thương vừa nhìn thấy Khương Phàm, xác thực rất cáu kỉnh, rất cố chấp, nhưng bây giờ, hắn giống như đột nhiên đốn ngộ.

Khúc mắc, chưa hẳn nhất định phải thông qua chiến thắng đối phương đến giải trừ.

- Ta thua!

Ngu Kình Thương đột nhiên tản lực lượng huyết mạch ra, ánh mắt yên tĩnh, vô cùng thản nhiên.

- Thua?? Ngu Kình Thương, ngươi đang làm gì!

Hỗn Độn Tử Phủ lập tức bạo động:

- Nơi này là diễn võ trường, ngươi thua luận võ, chính là thua chính ngươi!

- Tuyên bố kết quả.

Ngu Kình Thương đưa tay, chỉ tới nơi đài cao.

Điêu Đức Nguyên ở trong sương phòng yên lặng thật lâu, mới truyền ra thanh âm trầm thấp:

- Khương Phàm thắng, Ngu Kình Thương bại! Luận võ kết thúc!

Khương Phàm hướng đài cao sương phòng, cường thế nói:

- Xin ngài tự mình tuyên bố chiến lợi phẩm của ta.

- Ngu Kình Thương, thuộc về ngươi. Từ giờ trở đi, không có bất kỳ người nào, dùng bất cứ phương thức nào, ảnh hưởng ngươi rời khỏi Vương Quốc Hắc Ám.

- Vậy ta liền cáo từ.

- Điều kiện!

Giọng Điêu Đức Nguyên lạnh lùng lần nữa truyền ra sương phòng.

- Điều kiện gì?

- Đừng giả bộ ngốc, ngươi muốn điều kiện gì mới có thể thả bọn hắn. Mặc dù ngươi thắng tranh tài, cũng có thể mang bọn hắn đi, nhưng... cái giá nhục nhã Vạn Đạo Thần Giáo cùng Hỗn Độn Tử Phủ sẽ ở thời khắc ngươi rời khỏi Vương Quốc Hắc Ám, gấp mười lần, gấp trăm lần thực hiện đến trên người ngươi.

- Ngươi là người thông minh, biết được lợi dụng tài nguyên trong tay như thế nào. Bây giờ ta cho ngươi cơ hội bàn điều kiện, khuyên ngươi nên nắm lấy.

Khương Phàm khẽ nhíu mày, cố ý giằng co với sương phòng.

Sương phòng trầm mặc, chờ đợi Khương Phàm quyết định.

Bầu không khí tại diễn võ trường dần dần an tĩnh lại, mặc dù bọn hắn cảm giác Đại Tự Tại điện hôm nay làm quá cường thế, nhưng sự thật còn ở đó.

Khương Phàm ở bên ngoài gây đại họa, đứng trước các phương đuổi bắt, nếu như lại nhục nhã Vạn Đạo Thần Giáo cùng Hỗn Độn Tử Phủ, hậu quả thật rất nghiêm trọng.

Khương Phàm làm bộ suy nghĩ, nói:

- Thực sự ta còn có một điều kiện.

- Nói nghe một chút.

- Bảy năm không có trở về, cảm giác không khí nơi này giống như không giống năm đó. Không có chủng loại tự do trước đó kia, trở nên có chút kiềm chế. Cho nên ta muốn... Dùng hai vị truyền nhân Thiên phẩm này đổi lấy Điêu Đức Nguyên ngươi rời khỏi Vương Quốc Hắc Ám, xin mời Hướng Vãn Tình một lần nữa trở lại cai quản.

- Còn có, các ngươi phải công khai cam đoan, Đại Tự Tại điện tuyệt đối không can thiệp vận chuyển Vương Quốc Hắc Ám, quyền khống chế mới trả lại Chí Tôn Kim Thành, Hỗn Độn Tử Phủ cùng Luân Hồi thánh địa.

- Ngươi còn muốn can thiệp quyết sách của Đại Tự Tại điện??

Điêu Đức Nguyên hừ lạnh, ta chỉ là đang cho ngươi lối thoát, ngươi lại còn coi như thật.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.