Chương trước
Chương sau
Bầu không khí toàn trường lập tức tăng vọt, tiếng nghị luận, tiếng hoan hô liên tiếp vang lên.

Mười năm trước, Khương Phàm chính là liều mạng với Ngu Kình Thương ở chỗ này, thắng được danh hào Võ Hầu đời đầu tiên của Vương Quốc Hắc Ám, bắt đầu truyền kỳ của riêng mình.

Lúc đó Ngu Kình Thương vẫn là kình địch số một của Khương Phàm.

Cuộc chiến đấu lúc đó cũng thiếu chút nữa đã lấy mạng Khương Phàm.

Thời gian qua đi mười năm, hai nhân vật truyền kỳ của Vương Quốc Hắc Ám này, cả hai đều tạo nên truyền kỳ mới, toàn bộ bước lên Thiên phẩm linh văn.

Một kẻ muốn bảo vệ địa vị, một người muốn rửa sạch nhục nhã.

Đây tuyệt đối là một trận song hùng quyết đấu tuyệt luân đặc sắc.

Bình chướng bảo vệ một lần nữa chống lên trên diễn võ trường hơn ba ngàn mét, cân nhắc đến tính phá hư mà Khương Phàm đã từng gây ra, bốn vị trưởng lão Tự Tại điện đã tự mình trấn thủ tại cạnh góc lôi tràng.

- Buông hắn ra trước!

Tiêu Lạc Lê nhìn thấy Dạ An Nhiên kéo Điêu Lãnh Phong từ lôi đài đến, lập tức đi qua cảnh cáo.

- Nô lệ của ta, ta làm chủ.

Dạ An Nhiên chẳng những không có để ý tới, ngược lại còn khống chế dây leo trói Điêu Lãnh Phong thành 'Bánh chưng', chỉ để lại hai con mắt có thể nhìn thấy tình huống bên ngoài.

- A!!

Điêu Lãnh Phong khuất nhục, tròng mắt đều đã đầy máu.

Tiêu Lạc Lê tiếp tục cảnh cáo:

- Ta khuyên ngươi không nên làm quá mức. Mặc kệ hôm nay sẽ xuất hiện ngoài ý muốn gì, kết quả như thế nào, ngươi cũng không thể nào biến Điêu Lãnh Phong thành nô lệ được. Bởi vì hai ngươi là chó nhà có tang, chúng ta là hoàng đạo. Ngươi bây giờ làm sao dám quá phận, chờ ngươi rơi xuống trong tay chúng ta, gặp phải lăng nhục liền sẽ càng nghiêm trọng hơn.

- Ngươi rất đáng thương.

Dạ An Nhiên thản nhiên cười khẽ.

- Đáng thương là ngươi! Cùng là nữ tử, ta có ý tốt nhắc nhở ngươi, nếu như ngươi chấp mê bất ngộ, chờ ngươi rơi xuống trên tay Điêu Lãnh Phong, ngươi sẽ cảm nhận được cái gì gọi là sống không bằng chết!

Dạ An Nhiên lắc đầu, không để ý đến, một bên khống chế Điêu Lãnh Phong, một bên chú ý khiêu chiến trên lôi đài.

- Ngu Kình Thương, chuẩn bị sẵn sàng?

Khương Phàm hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, yên lặng điều trị.

- Tại một khắc biết ngươi còn sống, ta đã chuẩn bị xong. Coi như không có cuộc khiêu chiến hôm nay, ta cũng sẽ ở bên ngoài tìm tới ngươi!

Ngu Kình Thương dâng cao chiến ý, triển khai tư thế chiến đấu.

- Bây giờ, bắt đầu!

Mắt phải sau mặt nạ Khương Phàm có chút đóng mở, khí thế đột nhiên biến đổi.

Một loại uy thế khiếp người, sát phạt lạnh thấu xương, bá thế bễ nghễ dân chúng, ầm vang phóng thích, giống như hắn đang giải trừ một loại phong ấn nào đó.

Sắc mặt Ngu Kình Thương hơi biến đổi, lập tức đã nhận ra Khương Phàm thay đổi, nhưng linh văn của hắn đã biến đổi, huyết mạch Tử Phủ biến thành huyết mạch Hỗn Độn. Hắn mang theo tràn đầy tự tin, không sợ hãi chút nào.

Huyết mạch sau khi bị kích thích đã nhanh chóng sôi trào lên, toàn thân nóng hổi, cơ thể phồng lên, hình thể tăng vọt đến mười mét, tử khí mãnh liệt thủy triều mãnh liệt lao ra.

- Chiến!!

Ngu Kình Thương hét lớn, chủ động xuất kích, cánh tay lắc một cái, kim mân phát sáng, tử khí cuồn cuộn, nhấc lên khí tức cuồng bá rung động.

Rống!!

Một tiếng hổ gầm vang vọng toàn trường.

Tử khí cuồn cuộn, ngưng tụ thành một con mãnh hổ. Hùng tráng uy nghiêm, hung mãnh tàn bạo, khí tức kia thật quá kinh khủng, phảng phất Diệt Thế Hung Thú.

Theo Ngu Thiên Khải mạnh mẽ vung đánh, mãnh hổ gào thét, kéo lấy tử khí phóng lên tận trời.

Đây là Bạch Hổ!

Huyết mạch Hỗn Độn có được khí tức Hỗn Độn, có thể tiến hành diễn biến cực hạn, hình thành hình thái Thần Tổ Vạn Vật.

Thời khắc này, mãnh hổ chính là Bạch Hổ!

Mặc dù không đến mức biến thành thế công Bạch Hổ chân chính, chỉ là hình thái mà thôi, nhưng vẫn vô cùng khủng bố, đủ để uy hiếp ngàn vạn Yêu tộc.

Mãnh hổ gào thét, phóng thẳng lên trời, cường thịnh ba động quét sạch toàn trường, cách bình chướng đều kích thích tất cả Thú linh văn.

- Rất xin lỗi, ngươi vẫn không phải là đối thủ của ta.

Toàn thân Khương Phàm sôi trào lên kim viêm mãnh liệt, lao nhanh quét sạch cơ thể.

Hắn không hy vọng lại bị ghi chép kinh nghiệm chiến đấu, cho nên không có hóa thân thành Chu Tước Yêu Thể, mà là trực tiếp mở ra Bát Cấm Thánh Thiên Quyết.

Bản thân đầu tiên đã thức tỉnh, sôi trào lên cuồn cuộn huyết khí, trùng kích huyết hải, nở rộ hồn khí cùng linh khí, quét sạch toàn thân.

Khí thế Khương Phàm bỗng nhên tăng vọt, linh lực sôi trào trên toàn thân nháy mắt đã gấp bội, tuôn ra lôi tràng.

Ngay sau đó, bản thân thứ hai thức tỉnh.

Huyết khí, hồn khí, linh khí, chờ một chút... giống như là Khương Phàm hoàn chỉnh, cưỡng ép dung nhập toàn thân.

Khương Phàm tăng cường khí thế gấp ba lần, đã đạt tới thất trọng thiên đỉnh phong, cường thế phá vỡ hàng rào bước vào bát trọng thiên.

- Hoắc Loạn Thiên Địa!

Khương Phàm hét lớn, đinh tai nhức óc, uy thế bạo động mãnh liệt khuấy động hơn ba ngàn mét lôi tràng, cuồn cuộn liệt diễm trong phút chốc đã sôi trào đến cực hạn.

Một thuế lực hoắc loạn bóp méo không gian, chôn vùi hết thảy tất cả mọi thứ.

Ngu Kình Thương không đợi giết tới trước mặt Khương Phàm liền đã bị liệt diễm táo bạo nuốt hết. Phảng phất mưa to gió lớn cuốn tới đại dương mênh mông, uy thế mãnh liệt thôn phệ vạn vật, vặn vẹo thiên địa.

Đột nhiên xuất hiện biến cố để Ngu Kình Thương khó mà chống đỡ được.

- A!!

Ngu Kình Thương gian nan ổn định, tiếng gào thét cuồng dã, huyết mạch sôi trào, tử khí cuồn cuộn.

Một thuế lực Côn Bằng được kích phát, hắn nắm chặt cánh tay, cường thế đẩy tiến về phía trước.

Nhưng... Khương Phàm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, gắt gao nắm nắm đấm đánh thẳng đến Ngu Kình Thương.

- Ngươi ẩn giấu cảnh giới?

Sắc mặt Ngu Kình Thương kịch biến.

Ầm ầm!

Khẩn thiết bạo kích, thế như núi lở.

Cánh tay phải tráng kiện của Ngu Kình Thương vỡ vụn tại chỗ, toàn thân run rẩy, mất đi khống chế, tung bay ra ngoài.

Tiếng gọi ầm ĩ tại toàn trường vừa mới nhấc lên, liền bị đột nhiên kịch biến cưỡng bức ép dừng lại.

- Ngươi, thua.

Khương Phàm trải rộng ra Quy Nguyên Thuật dưới chân, thôn phệ tất cả năng lượng, tầng tầng áp chế, biến thành quả cầu năng lượng tinh khiết, sau đó... Khương Phàm ở trước mặt tất cả mọi người, nuốt xuống một ngụm.

Mấy vạn người trừng to mắt, thả ra võ pháp, còn có thể nuốt năng lượng trở về lại?

Đây là bí thuật nghịch thiên gì?

Cái này so có được khí hải đặc thù còn muốn biến thái hơn.

Hắn hoàn toàn có thể vô hạn tuần hoàn, tự cấp tự túc!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.