- Thường Lăng Tông Sư, mười tháng không gặp, thay đổi có chút lớn nhỉ. Ăn mặc hào phóng, trang sức trên người cũng mang theo khí khái, không thích cung điện mà là ở rừng cây sao?
Thường Lăng hoàn hồn, kinh ngạc nhìn thiếu niên xa lạ kia, thử thăm dò hỏi một câu:
- Khương Phàm?
- Thường Lăng Tông Sư còn có thể nhận ra ta, vinh hạnh.
- Ngươi... tại sao ngươi lại ở đây?
Thường Lăng theo bản năng lại nhìn người xung quanh một chút, lại có cảm giác không chân thật giống như nằm mơ.
- Giải quyết xong chuyện Ly Hỏa thánh địa, nghe nói Đan quốc gặp chút phiền phức, ta tới xem một chút.
Khương Phàm có chút xấu hổ, hắn đang ngóng trông Đan quốc có chút phiền phức, không nghĩ tới, thật đúng là có thật.
- Giải quyết? Giải quyết như thế nào.
Thường Lăng nhìn nụ cười nhẹ nhõm trên mặt Khương Phàm, vô cùng kỳ quái.
Khương Hồng Võ bị Ly Hỏa thánh địa bắt, chắc chắn sẽ không tuỳ tiện buông tay, nếu bị luyện chết thì cơ bản cũng là kết cục đã định.
Nghe nói một thời gian trước Vô Hồi thánh địa còn điều cường giả toàn La Phù vào Hoang Mãng nguyên, muốn cùng Ly Hỏa thánh địa giằng co.
Mặc dù nhìn khí thế hùng hổ, nhưng dưới cái nhìn của nàng, Ly Hỏa thánh địa sẽ không để ý tới sự khiêu khích của Vô Hồi, càng sẽ không thả người. Nếu như huyên náo quá mức, thua thiệt vẫn sẽ là Vô Hồi thánh địa.
- Nơi này an toàn không?
Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dai-chi-ton/3519174/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.