- Vậy cũng đừng trách chúng ta không khách khí! Có thể nhìn ngươi một chút, chết cũng đáng!
Tiêu Cao Nghĩa làm bộ muốn cắt y phục của Thường Lăng, cũng chăm chú tiếp cận nàng.
Toàn thân Thường Lăng căng cứng, gắt gao nắm chặt hai tay, khóe mắt thấm ra nước mắt, nhưng nàng vẫn cật lực khống chế cảm xúc giống như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
‘Ta cũng không tin!’
Tiêu Cao Nghĩa cắn răng một cái, dùng sức hướng về phía trước.
Hắn chỉ chuẩn bị để kích thích Thường Lăng một chút, không nghĩ tới sẽ mở ra thật, nếu không sau khi Thường Lăng sụp đổ thì cái gì cũng đều không thèm đếm xỉa, kết quả kẻ chịu nhục vẫn là bọn hắn, nhưng... Thường Lăng vẫn không hề sụp đổ, bọn thị vệ bên cạnh lại chạy tới ngăn cản hắn.
- Ngươi điên rồi! Ngươi muốn chết, nhưng chúng ta không muốn chết!
- Nhìn một chút cái rắm, ta còn có người nhà đây.
- Ngươi đừng xúc động, có thể cứu Cửu công chúa ra là tốt nhất, không cứu ra cũng không liên quan đến chúng ta, dù sao trách nhiệm đều sẽ nằm trên người Quan Hoa Vinh cả.
Bọn hắn khống chế Tiêu Cao Nghĩa lại, lo lắng khuyên can.
- Một đám ngu xuẩn! Cút ngay cho ta!
Tiêu Cao Nghĩa tức giận, dùng sức hất bọn hắn ra.
Thường Lăng run run thở phào, giọt nước mắt trượt xuống gương mặt.
Nhưng, thời điểm nàng mở mắt ra lại ngoài ý muốn nhìn thấy phía trước rừng cây đang có một bóng người lảo đảo đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dai-chi-ton/3519173/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.