Lam Ngọc Đường tức giận hỏi :
- Tại sao vậy?
Vô Vi đạo trưởng cười lạt đáp :
- Vì Khâu cô nương đã dời khỏi chốn này.
Lam Ngọc Đường biến sắc hỏi lại :
- Khâu cô nương đã đi rồi ư?
Vô Vi đạo trưởng đáp :
- Đúng thế. Chắc Khâu cô nương có việc khẩn yếu, mà là trọng yếu hơn cs việc ước hẹn với các hạ. Hoặc giả cô không muốn gặp các hạ nên đã dời khỏi đây.
Lam Ngọc Đường hỏi :
- Ngọc Tiêu lang quân đâu rồi?
Vô Vi đạo trưởng đáp :
- Y cũng đi rồi. Nếu y ở đây tất không để các hạ mấy phen chỉ đích danh Khâu cô nương đòi khiêu chiến.
Lam Ngọc Đường sửng sốt hỏi :
- Ngọc Tiêu lang quân cùng đi với Khâu cô nương hay sao?
Vô Vi đạo trưởng đáp :
- Cái đó bần đạo cũng không rõ.
Lam Ngọc Đường quay lại nhìn Thẩm Mộc Phong nói :
- Đại trang chúa! Khâu cô nương đã dời khỏi đây.
Thẩm Mộc Phong đáp :
- Lời nói của đàn bà dĩ nhiên không nhất mực. Lam thế huynh sao còn nghĩ tới vụ này hoài?
Lam Ngọc Đường trong lòng chán nản, hào khí tiêu tan. Nguyên gã không có ý quyết đấu với Vô Vi đạo trưởng. Gã nhìn lão một cái rồi lùi lại phía sau.
Thẩm Mộc Phong cười lạt hỏi :
- Lam thế huynh không muốn tỷ đấu với Vô Vi đạo trưởng nữa ư?
Lam Ngọc Đường đảo mắt nhìn Thẩm Mộc Phong hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-chi-than-cong/2452622/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.