Lão râu bạc bị chụp bất ngờ không kịp đề phòng để Bách Lý Băng nắm được huyệt mạch kéo vào sau tảng đá.
Tiêu Lĩnh Vu đảo mắt nhìn quanh không thấy bóng người liền cất bước theo sau.
Bách Lý Băng tay mặt ngấm ngầm tăng thêm công lực. Lão già lập tức cảm thấy nửa người tê dại, dù muốn đánh một đòn liều mạng cũng không được nữa.
Tiêu Lĩnh Vu nhớ tới cuộc ước hẹn ở Đoạn Hồn nhai giữa Khâu Tiểu San và Ngọc Tiêu lang quân chẳng bao lâu sẽ tới nơi, nên chàng nóng ruột vô cùng! Chàng liền giục Bách Lý Băng :
- Băng nhi! Bức bách lão lấy thuốc giải ra!
Bách Lý Băng cười đáp :
- Vị lão tiền bối này chưa nhìn thấy quan tài nên chưa sa lệ.
Nàng thò tay trái vào trong túi lấy ra một viên thuốc rồi nói tiếp :
- Đại ca! Đại ca hãy uống tạm một viên thuốc này đã.
Tiêu Lĩnh Vu hỏi :
- Thuốc gì đây?
Bách Lý Băng đáp :
- Đây là thuốc giải Băng Phách châm. Dù không trúng môn, nhưng uống vào cũng chẳng có hại gì. Đại ca uống mau đi!
Tiêu Lĩnh Vu không hỏi gì nữa, bỏ vào miệng nuốt.
Bách Lý Băng lại nói :
- Đại ca hãy ngồi xuống vận khí điều dưỡng. Để tiểu muội bức bách lão lấy thuốc giải.
Tiêu Lĩnh Vu theo lời ngồi xếp bằng vận khí điều trị.
Bách Lý Băng lại lấy trong túi Băng Phách châm ra đâm vào vai lão râu bạc hai mũi và nói :
- Trong mình lão có độc châm rồi. Nếu lão không đưa thuốc giải thì ta cũng tự tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-chi-than-cong/21945/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.