Tiêu Lĩnh Vu hỏi :
- Sao huynh đài lại biết ở trong hang núi này?
Đoàn Văn Thăng đáp :
- Bọn tiểu đệ đuổi tới đây điều tra bốn mặt thủy chung vẫn chẳng thấy chỗ nào khả nghi. Mãi đến lúc trời tối mới phát giác ra đáy vực có ánh sáng xanh lè chuyển động. Giả tỷ người kia không nói thì anh em tại hạ cũng không nghĩ tới đây là điểm đáng ngờ. Sáng hôm sau, anh em tại hạ liền tìm đường xuống đáy hang.
Tiêu Lĩnh Vu hỏi :
- Hai vị vào hang rồi bị người ngấm ngầm hạ độc thủ đả thương phải không?
Đoàn Văn Thăng đáp :
- Không phải. Hang núi này dài mấy chục dặm, đường đi xuống cũng xa mấy chục dặm. Bọn tại hạ phải mất một ngày trời mới tìm được đường xuống hang. Kế đó cứ theo hang núi đi theo tới chân núi ngọn Nhân Duyên này thì trời đã huỳnh hôn. Trong hang lại tối sớm hơn nên không nhìn rõ cảnh vật.
Tiêu Lĩnh Vu hỏi :
- Tức là chiều hôm nay phải không?
Đoàn Văn Thăng đáp :
- Phải rồi!
Tiêu Lĩnh Vu nghĩ thầm trong bụng :
- Y nói hàng nửa ngày trời vẫn chưa vào chính đề. Lúc này thời giờ quí báu, chẳng thể nói chuyện dài dòng với y được.
Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, chàng chẩm rãi hỏi :
- Ông bạn cùng đi với Đoàn huynh làm sao chết?
Đoàn Văn Thăng đáp :
- Đại khái y chết vì ám khí có độc. Tại hạ nghe y rú lên một tiếng thê thảm hốt hoảng chạy lại thì y đã ngừng thở chết rồi.
Tiêu Lĩnh Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-chi-than-cong/21944/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.