Chớp mắt đã gần đến tiết Lập Hạ, thời gian trở về kinh thành cũng được ấn định. Thẩm Minh Châu giao tiểu viện mua ở Giang Nam cho Mai Nương quản lý.
Trong chưa đầy một năm, nàng đã quen thuộc với sự ấm áp của tiểu viện này, trong lòng khó tránh khỏi chút luyến lưu, nhưng Thẩm Minh Châu cũng hiểu, mình rốt cuộc vẫn phải rời đi.
Tạ Thanh Lâm ở bên cạnh giúp nàng chậm rãi thu dọn đồ đạc, mang theo những món quà đã chuẩn bị, hòa cùng hơi xuân sắp tàn của Giang Nam, từ từ tiến về hướng nhà.
Từ Giang Nam đến kinh thành, nếu ngày đêm đi gấp, cũng phải mất ba ngày hai đêm, nhưng lần này Thẩm Minh Châu không vội.
Đoàn người thong thả tiến bước không gấp gáp. Nhìn Tạ Thanh Lâm cưỡi ngựa thoải mái ngoài xe, Thẩm Minh Châu không khỏi nhớ đến việc mình từng học cưỡi ngựa, liền thử cùng hắn cưỡi ngựa song song với nhau. Tuy kỹ thuật của nàng còn kém, tốc độ cũng chậm, nhưng Thẩm Minh Châu rất kiên nhẫn. Dọc đường đi qua nhiều con đường núi, hoa xuân nở rộ, nàng cưỡi ngựa lao qua giữa khung cảnh ấy.
Thẩm Minh Châu cảm thấy tâm trạng rất tốt, không nhịn được thúc ngựa, phi nhanh dưới ánh nắng giữa núi rừng. Tạ Thanh Lâm bên cạnh giật mình, vội vàng đuổi theo. Hắn cẩn thận trông chừng nàng, nhưng không lên tiếng ngăn cản, thậm chí còn thấy vui. Nàng vốn nên là một cô gái vui vẻ và phóng khoáng như thế này.
Chạy mệt rồi Thẩm Minh Châu vui vẻ thả chậm bước, để ngựa đi thong thả hơn. Nàng quay đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-tuong-nam-nguyet-kim-an/5196789/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.