Nếu đã đáp ứng Hàn Kính Tùng, quái vật này khẳng định phải đưa đến quý phủ của đối phương, bất quá trong quá trình đưa đi, bản thân gã có thể làm một số việc.
Quế Hoa sức cùng lực kiệt cuối cùng một lần nữa lâm vào mê man, y nghĩ bản thân chỉ cần tỉnh lại liền có thể nhìn thấy Hàn Kính Tùng.
Sau khi cảm thấy một trận đau đớn, Quế Hoa chậm rãi mở mắt, xuất hiện trước mặt y lai không phải Hàn Kính Tùng, mà là Đinh Mang cùng với một quái vật Trung Lục khác.
“Lý thần y, như vậy thật sự có thể được không?” Đinh Mang chỉ Quế Hoa hỏi.
Lý thần y thu về không ít kim châm, liên tục gật đầu, ông cũng không biết lai lịch quái vật này, cũng không muốn biết.
“Ân, không tin ngươi thử xem, danh tiếng Thần Châm của lão phu chưa bao giờ xảy ra sai lầm, lúc trước Hàn lão bản của các ngươi ở nơi này ta châm một châm, không phải đã quên được chuyện cũ thống khổ trước kia, sống vui vui vẻ vẻ sao?”
Nguyên lai là như vậy, trách không được Hàn Kính Tùng một bộ mang bộ dáng không biết y! Quế Hoa cuối cùng minh bạch vì cái gì Hàn Kính Tùng lại cổ quái.
Lúc này, lý thần y râu tóc hoa râm dương dương tự đắc vuốt râu, y cầm một cái thước đo, bỗng nhiên đánh lên đầu Quế Hoa.
Bản năng khiến Quế Hoa sau khi bị đánh lên đầu khiến y vô tri vô giác kêu lên, nhất thời lại trừng trừng mắt, phản ứng đầu tiên của y là rống giận một tiếng thật dài với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-thu-chi-que-hoa/1333302/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.