“Cô ấy không giống với những người phụ nữ khác.”
Tô Hữu Duy sầu não. Nếu La Mẫn Tuyên là loại phụ nữ mê tiền, mê nhan sắc của anh Tô Hữu Duy cũng đâu cần khổ sở suy nghĩ trăm phương ngàn kế để cưới được cô.
Lương Bằng trầm tư một hồi sau đó la lên: “Em biết rồi đại ca, nếu như chị dâu không thích tiền của anh, cũng không thích khuôn mặt của anh thì chỉ có thể nói chị dâu là người coi trọng tình cảm lãng mạn.” Lương Bằng ơi Lương Bằng sao trên đời này lại có người thông minh như mày chứ?
“Tình cảm... lãng mạn?” Tô Hữu Duy nhíu chặt mày. Cụm từ này quả thật có phần xa lạ với anh.
Lương Bằng đứng dậy, vòng qua bàn đi tới sau lưng Tô Hữu Duy, mạnh mẽ đập tay lên vai anh: “Chính là kiểu dùng giang sơn vạn dặm để đổi lấy một nụ cười của mỹ nhân.”
“Chuyển cổ phần của tôi cho cô ấy?” Tô Hữu Duy hồn nhiên nói cảm thấy ý này cũng không tệ. Dù sao anh cố gắng cả đời đều chỉ để xứng đáng đứng cạnh cô.
Lương Bằng suýt chút nữa là phun một bún máu tử vong tại chỗ. Đại ca à, anh không cần hiểu sát nghĩa như vậy chứ? Người ta còn chưa yêu anh, anh đã vội dâng tài sản của mình cho người ta rồi. Chê mình chưa đủ thảm sao?
“Không, không, không. Ý của em là muốn lấy lòng phụ nữ là phải đánh đổi.”
“Đánh đổi cái gì?”
“Thời gian, tiền bạc, tình cảm.”
“Cụ thể?”
“Chính là anh phải ở bên cạnh chị dâu nhiều hơn, thường xuyên tạo bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-phan-hon-nhan-to-tong-dung-tuong-bo/278899/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.